Chương 643
Cô hít sâu một hơi, sau đó thẳng lưng: “Là tôi làm thì sao? Ai bảo anh tối hôm qua không có việc gì lại xông loạn vào nhà của tôi? Bắc Minh Quân, phiền anh trước khi uống rượu, dặn dò tài xe của mình trước, không được chạy loạn đến nhà người khác! Nhất là cột chắc hai tay của mình, không nên tùy tiện gõ cửa nhà người ta!”
Cô nói xong, đùng đùng nổi giận giật cây xỏ giầy trong tay anh: “Còn có, không nên tùy tiện động vào đồ của người ta!”
Anh nhịn đau, tức giận cắn răng: “Ai nói tôi chạy loạn vào nhà người khác chứ? Tôi về nhà mình cũng không được à?!”
Nói xong, anh đi đến trước cửa phòng đối diện, tìm mấy lần cũng không tìm ra chìa khóa, gầm một tiếng: “Hình Uy!”
Hình Uy vội vàng tìm chìa khóa trong túi ra, cung kính, cẩn thận đưa đến trước mặt Bắc Minh Quân: “Chủ nhân… Thực xin lỗi, sáng sớm tôi mới phát hiện chìa khóa của ngài rơi trong xe…”
“Cậu – -” Anh hung hăng liếc Hình Uy: “Sao cậu không để ngày mai rồi đưa đến?”
Thế mà cho anh ăn một bữa canh đứng ngoài cả đêm!
Nhưng sự thật là, Quân Gia say rượu ở ngoài cửa cả đêm.
Sau đó, dưới ánh mắt khiếp sợ của Cố Tịch Dao …
Bắc Minh Quân dùng chìa khóa mở ra cửa phòng đối diện.
Ngay khoảnh khắc cửa mở ra, nhìn vào trang hoàng tinh xảo bên trong, lúc này Cố Tịch Dao mới chợt hiểu ra!
Cái người chủ nhà trang trí nội thất mấy ngày, ồn ào mấy ngày kia, thế mà lại là cái Bắc Minh Ngốc này!
Trách không được, mấy cái đồ nội thất quý chết người này, là anh ta mua cũng không khó hiểu.
“Nhìn rõ chưa? Ông đây là, tự về nhà mình!” Bắc Minh Quân cắn răng, cố ý huơ huơ cái chìa khóa trước mặt cô.
Cố Tịch Dao tỉnh người lại, nuốt nuốt xuống, hai mắt mở to như chuông đồng: “Bắc Minh Quân, anh thôi đi! Thế mà ở đối diện nhà tôi, anh có ý gì?” Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Có ý gì?” Anh mím môi, tà lãnh liếc nhìn cô một cái: “Cô động một chút là đến tòa làm loạn tôi, tôi vì cái mịa gì không thể ở đối diện cô?”
“Tôi làm loạn thì sao? Nếu anh dám đối không tốt với Trình Trình và Dung Dung, tôi sẽ càng làm loạn càng hăng!”
Cô cũng chỉ là hù dọa anh một chút thôi, cũng không có ý đến tòa làm loạn nữa. Nhưng anh không nghe ai nói, trông mong anh chủ động đối tốt với bọn nhỏ, là chuyện không có khả năng. Chỉ có tòa án ban lệnh ra, anh ta mới coi trọng một chút.
“Tôi ở đối diện cô thì làm sao? Tôi sẽ cho cô mở to mắt mà nhìn, tôi đối với con trai không, tốt, đến, mức nào!”
Anh cố ý hừ hừ hai tiếng, híp mắt lại, cô cho rằng cô muốn sao được đấy sao?
“Bắc Minh Quân!” Vừa nhắc đến con trai, cô tức giận giống như một con châu chấu nhỏ, sẵn sàng nhảy sang cắn anh một cái.
“Sao thế? Đau lòng? Vậy cô dọn nhà đi, mang gánh nặng đi, dù sao cô lợi hại nhất cũng là vỗ mông chạy trốn. !”
Hình Uy nhìn vẻ mặt cao ngạo của chủ nhân, không khỏi đổ mồ hôi lạnh thay.
Chủ nhân rõ ràng hy vọng cô Cố ở lại thành phố A, nhưng lại cứ mạnh miệng.