Chương 1655
Bắc Minh Quân lạnh lùng cười: “Chuyện của cô rất đặc sắc à, nhưng tôi rất muốn hỏi cô, số điện thoại của cô trừ tôi biết ra, còn có ai biết? Còn đúng lúc người kia biết cô ở đây.”
Câu hỏi này làm Phỉ Nhi trở tay không kịp.
Nhưng cô không phải người dễ chịu thua, sau khi tạm dừng một chút cô nói: “Anh có nhớ lúc đầu của nghi thức đính hôn lần đó không, hai đứa con trai của anh gây rối như vậy, danh dự của em đều mất hết. Có ai không biết em là vợ chưa cưới của anh đâu? Hơn nữa tin tức về sự kiện bây giờ lộ đầy ra, em là người phụ nữ bên cạnh anh, số điện thoại bị lộ ra ngoài cũng không có gì lạ.”
“Vậy cô có nghe ra người uy hiếp cô là ai không, ví dụ như Đường Thiên Trạch. ..” Giọng điệu của Bắc Minh Quân giúp như cố ý thả chậm vậy, chính là muốn nhìn xem lúc Phỉ Nhi nghe tên anh ta có biểu cảm gì.
Nhưng biểu cảm Phỉ Nhi ngoài ý muốn bình tĩnh, ánh mắt cô ta giống như còn có chút hận thù: “Nếu em có thể nghe ra là ai, có thể không nói với anh sao, em còn có thể nghe lệnh anh ta sao. Về Đường Thiên Trạch, em hận anh ta, nếu không phải năm đó anh ta phóng hỏa, em cũng không phải như bây giờ. Nhan sắc quan trọng với mỗi cô gái như thế nào, anh ta làm hỏng thứ quan trọng nhất của em, em còn có thể thông đồng với anh ta sao.”
Phỉ Nhi nói tới đây mặt đỏ bừng, người cũng run rẩy.
Bắc Minh Quân gật đầu: “Tốt lắm, nơi này không có chuyện của cô, cô về nghỉ đi. Nhưng tôi nói cho cô một câu, mong những gì cô nói hôm nay là thật. Nếu ngày nào đó tôi biết đây cũng là giả, cô tốt nhất ngẫm lại kết cục là cái gì.”
Trong lòng Phỉ Nhi tất nhiên cũng rõ ràng, nhưng chuyện tới bây giờ cũng không lo được sau này.
Cô ta cái gì cũng không nói, xoay người rời khỏi thư phòng của Bắc Minh Quân, sau khi cô đóng cửa lại, tim của cô ta đập như muốn nhảy ra ngoài, trán cũng đổ mồ hôi.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Nếu Bắc Minh Quân hỏi tiếp, chính Phỉ Nhi cũng cảm thấy mình có lẽ chịu không nổi nữa.
Cô ta cố hết sức duy trì bước chân vững vàng như trước, đi về phòng mình. Tình hình càng như vậy, cô càng phải giả bộ bình thản.
Phỉ Nhi về tới phòng ngủ của mình, đóng chặt cửa, lại giống như làm kẻ trộm dán lỗ tai lên cửa, nghe bên ngoài có động tĩnh gì không.
Một lát sau, cô ta xác định bên ngoài không có ai nghe lén, cũng không có ai đi theo mới yên tâm rời khỏi cửa.
Rất nhanh cô ta đã tới cạnh giường, kéo ngăn kéo ở tủ đầu giường ra, một cái di dộng yên lặng nằm bên trong, tuy nhìn qua loại kiểu dáng đã lỗi thời, nhưng vẫn giống như điện thoại mới.
Bình thường, cô ta căn bản sẽ không gọi điện thoại. Nguyên nhân rất đơn giản: ở thành phố này, cô ta chỉ là ngừơi cô đơn, không có người thân nào.
Còn bạn bè, Tô Ánh Uyển miễn cưỡng xem như một người, nhưng lại thuộc loại hai người rất ít khi liên hệ.
Tuy lúc các cô gặp mặt, có vẻ rất thân. Nhưng cô ta cũng không có xem Tô Ánh Uyển là bạn thật sự, bởi vì các cô cùng thích một người đàn ông —— Bắc Minh Quân.
Mà ưu thế lớn hơn của Tô Ánh Uyển so với cô ta là, Tô Ánh Uyển là con gái của thầy Bắc Minh Quân, hơn nữa sống tốt hơn cô ta rất nhiều. Cho dù cô ta không có hủy dung, vậy hai người cũng chỉ bằng nhau thôi.
Phỉ Nhi lấy điện thoại ra, xoay người vào phòng tắm.
Rất nhanh trong phòng tắm liền truyền ra tiếng nước chảy “Ào ào”. Cô ta không phải là đi tắm, mà là che giấu việc cô ta gọi điện thoại.