Chương 857
“Tôi không muốn…” Cô hét lên.
“Năm mươi bảy giây.” Anh lạnh nhạt nhíu mày, ngồi đếm giây.
“…” Cô nhìn anh chằm chằm, ánh mắt như dao bay trong lửa trong gió chỉ thiếu việc giết chết anh.
Trong lúc đang khẩn trương…
Trong đầu của Cố Tịch Dao có hai thiên sứ nhỏ vào một ác ma nhỏ đang giao chiến kịch liệt với nhau.
Thiên sứ nhỏ Tịch Dao tức giận nói: “Tịch Dao, không thể đồng ý điều kiện hoang đường của tên khốn Bắc Minh này. Anh ta ấy hả, căn bản cũng không cứu nổi rồi, kết hôn thế một tháng chẳng phải là muốn cô làm vợ chồng giả có tiếng mà không có miếng của anh ta à? Đây chắc chắn là một cái bẫy rất lớn! Tịch Dao, tuyệt đối không thể đồng ý với anh ta…”
Thiên sứ nhỏ Bảo Bảo oan ức nói: “Mẹ Tịch Dao à, mặc dù là kết hôn thay thế một tháng thì có thể đổi được một đứa con, nhưng mà nhất định không thể đồng ý được… chắc chắn rằng Trình Trình và Dương Dương biết được thì cũng sẽ không đồng ý cho mẹ làm vậy đâu… không thể khuất phục được, bọn họ không muốn mẹ phải hi sinh lớn vậy đâu… kết hôn thay thế chính là một phần mộ, mẹ bước vào đó một tháng, một tháng sau còn có thể đảm bảo còn sống mà bước ra hay không?”
Tên ác ma nhỏ xem thường nói: “Tịch Dao, cô đừng có nghe hai cái tên thiên sứ kia nói, mau trả lời là đồng ý đi, không cần phải đọc sách pháp luật thật dày, không cần phải tham gia cuộc thi nghề nghiệp khắc nghiệt, không cần phải hao sức tốn của mà thưa kiện. Chỉ cần kết hôn thay thế một tháng, cô có thể dành lại một đứa bé, đây chính là điều mà cô đã mơ ước trong hai năm, huống hồ gì một tháng cũng có ba mươi ngày, bảy trăm hai mươi giờ, bốn mươi ba nghìn hai trăm phút, hai triệu năm trăm chín mươi hai nghìn giây mà thôi. Thời gian trôi qua rất nhanh, nhắm mắt rồi lại mở mắt là một ngày liền trôi qua, chỉ cần chớp mắt ba mươi lần thì đã trôi qua một tháng rồi… hoàn toàn không có áp lực gì, có đúng không? Đến đi, cứ làm theo tôi, mở mắt nhắm mắt… quá nhẹ nhàng có đúng không? Hãy nắm bắt thời gian đi, chỉ có một phút thôi à! Không đúng, chỉ còn có ba mươi mấy giây thôi, nhanh lên nha…”
Thiên sứ nhỏ Tịch Dao liếc mắt: “Cái tên ác ma nhỏ đáng ghét kia, ngươi đã xem Tiểu Thẩm Dương(*) nhiều rồi đúng không? Nhắm mắt mở mắt, còn cái gì mà một đời trôi qua chứ!”
Tiểu Thẩm Dương(*): Một nghệ sĩ tiểu phẩm( một loại hài kịch) TQ
Thiên sứ nhỏ Bảo Bảo vội vàng phụ họa: “Đúng đó đúng đó, mẹ Tịch Dao à, mẹ tuyệt đối không thể đồng ý được đâu, kết hôn thay thế chính là một ngôi mộ, thật sự sợ là nhắm mắt lại rồi lại không mở ra nữa thì chết trong ngôi mộ đó rồi…”
Ác ma nhỏ đáng ghét quệt miệng không phục: “kết hôn thay thế một tháng mà thôi, có kinh khủng như vậy không hả? Hai thiên sứ nhỏ bé các ngươi căn bản chính là đồ hèn nhát mà! Nếu như Tịch Dao không thừa cơ hội này mà muốn giành lại một đứa nhỏ, vậy thì cả đời này cô ấy cũng đừng nghĩ muốn giành lại được Trình Trình hoặc là Dương Dương, các ngươi không nghe thấy cậu hai Bắc Minh đã nói hả? Nếu như cô ấy từ chối, cậu ấy sẽ làm cho cả đời này của Tịch Dao đều không thể gặp lại Trình Trình và Dương Dương.”
Thiên sứ nhỏ Tịch Dao nghe xong, hai má đang phồng lập tức xẹp xuống: “Tên khốn Bắc Minh quá hèn hạ mà… tại sao lại tàn nhẫn với Tịch Dao như vậy chứ… a a a… thật là khó chọn…”
Thiên sứ nhỏ Bảo Bảo sắp khóc: “Huhuhu… mẹ Tịch Dao thật là đáng thương quá…”
Trong lúc Cố Tịch Dao đang rối rắm không ngừng, lúc nội tâm thiên sứ và ác ma đang giao chiến với nhau, Bắc Minh Quân nhìn đồng hồ, đếm một cách lạnh lùng.
“Mười lăm giây… mười giây… năm giây…”
Cô gấp lắm rồi!
Rốt cuộc là phải nghe thiên sứ nhỏ hay là ác ma nhỏ đây?
“Ba… hai… một!” Thời gian sắp hết rồi, anh thở ra một hơi, đôi mắt nóng rực nhìn cô: “Hết giờ rồi, quyết định của em là gì?” Đồng tử của Cố Tịch Dao co rút lại.