Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai (Cố Tịch Dao) - FULL
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 637

Cô đột ngột tỉnh dậy từ trong giấc mộng, lông mày nhíu lại thật chặt!

Khi nãy vừa nằm mơ thấy bé cưng, đã bị người khác cắt ngang!

Cốc cốc cốc!

Tiếng gõ cửa vẫn vang lên không dứt.

“Ai đấy?” Cô ngồi dậy, xoa xoa trán, kiên nhẫn bước ra ngoài mở cửa.

Tách.

Người đàn ông đứng bên ngoài cửa dựa người lên bức vách tường, đôi mắt đen thẳng của anh nửa híp nửa mở, đôi môi mỏng nhếch lên nở nụ cười quyến rũ, toát ra vẻ say sưa hút hồn, giọng nói đầy vẻ uể oải…

“Tôi!”

Cô ngạc nhiên hết ba giây rồi mới sực giật mình tỉnh táo lại!

Gương mặt cô sa sầm xuống: “Anh anh cái đầu anh!”

“Đầu cái gì…” Rõ ràng anh ta đã say rồi, mà còn say túy lúy!

Cô nhíu mày, mùi rượu phả ra từ trong miệng anh khiến cho cô cảm thấy không vui: “Nói đi, nửa đêm nửa hôm mà chạy đến nhà tôi làm gì?”

Mặc dù bất ngờ nhìn thấy anh chạy đến đây, nhưng cô không hề thấy bất ngờ chút nào khi nhìn thấy anh có thể tìm được nhà mình.

Mà cũng có thể là từ giây phút quyết định trở về thành phố A, cô chưa từng nghĩ đến chuyện tránh mặt anh ta.

“Nhà của cô?” Anh nhíu mày lại, lạnh lùng mấp máp môi, rồi lại sững sờ nhìn tay của mình: “Tôi gõ cửa nhà cô à?”

Cô sững sờ, trừng mắt nhìn đôi mắt mông lung vì say rượu của anh, trong lòng không khỏi run rẩy, còn chưa kịp phản tỉnh tạo lại, nào ngờ người đàn ông ấy đã duỗi tay đến trước mặt cô…

“Cắt đi!”

“Cắt cái gì hả?”

Anh ta nhíu mày, thoáng có vẻ bực dọc và phiền muộn, rồi lảo đảo đi đến trước mặt cô: “Cắt đôi tay đê tiện của anh đi, rõ ràng tôi đã dặn bọn họ không được gõ cửa nhà cô…”

Mùi rượu phả ra từ trong miệng anh, khiến cho cô lùi về sau trong vô thức!

“Anh là cái đồ thần kinh, bớt uống rượu rồi nổi điên với tôi đi!”

“Thần kinh? Cô mắng ai đấy?” Anh nhướn mày, bực dọc sấn đến gần bên cô, rồi cản trước cửa của cô!

Anh đã uống đến say mèm, cơ thể nóng hôi hổi, cà vạt đã bị anh kéo kéo, nằm xéo một bên ngực, áo vest hàng hiệu màu trắng xốc xếch treo trên cơ thể cường tráng của anh, để lộ ra áo sơ mi hồng đầy nếp nhăn…

Không biết áo sơ mi đã bị đứt mấy cái nút từ lúc nào, lờ mờ có thể nhìn thấy cơ bắp rắn chắc và làn da bánh mật của anh…

Cô thầm hít một hơi khí lạnh, tạm thời không nói cơ thể quyến rũ của người đàn ông này sẽ khiến cho bao nhiêu người phụ nữ mù mắt.

Nhưng mà…

Đã vào đông rồi, người đàn ông này không khỏi ăn mặc mát mẻ quá rồi đấy nhỉ…

Nào ngờ lại được một tấc tiến một thước, duỗi tay về về phía cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK