Chương 621
Trong cả nhà, ba già đáng chết, Trình Trình và cậu đều có tiểu jj…
Cố Tịch Dao sững sốt, con dần trưởng thành, quả nhiên phiền não cũng ngày càng nhiều.
Bắc Minh Quân lại bình chân như vại, lạnh lùng nói: “Vì mẹ các con không cẩn thận thân thể bị thủng một lỗ, cho nên cần ba lấp lỗ.”
“Bắc Minh Quân!”
Phòng tắm truyền tới tiếng gầm gừ không nhịn nổi nữa của Cố Tịch Dao, tên này dạy con vậy sao?!
Mình háo sắc thì cũng thôi đi, lại còn dạy hư con cùng háo sắc!!!
Đêm tối.
Cố Tịch Dao dỗ hai con ngoan ngoãn đi ngủ.
Đêm giáng sinh năm nay, cô cuối cùng mệt mỏi ngủ đi trong nụ cười thỏa mãn.
Điều duy nhất không đủ mĩ mãn là còn thiếu bảo bối nhỏ của cô…
Ngoài cửa sổ, bông tuyết lại bắt đầu lặng lẽ bay.
Trong phòng, tràn ngập bầu không khí ấm áp.
Thân thể thon dài lặng lẽ đứng cuối giường, yên lặng nhìn ba mẹ con ngủ say trên giường.
Mặt anh lúc này là sự bình tĩnh và ôn hòa trước giờ chưa từng có.
Hình ảnh hai con trai rúc vào lòng mẹ, hai năm rồi anh đã tưởng tượng trong đầu vô số lần, nhưng lúc thật sự xuất hiện trước mắt anh, trong lòng anh dâng lên xúc động kỳ diệu…
Chỉ là, cô ra sức đối chọi vẫn học giận anh!
Anh rũ mắt, nhìn quyển “Những năm tháng không được của ba bọn trẻ” trong tay, trong buổi lễ ký tên của cô, anh vẫn lén lút mò tới, tiện đó chạy đi mua một quyển, chỉ là không tìm cô ký tên mà thôi.
Anh xoay người, đi tới ban công, nhiệt độ có chút hạ thấp.
Anh châm điếu xì gà, mở đèn pin điện thoại.
Lật ra——
Trang ‘Tự’ đầu tiên trong sách, cô viết thế này.
“Tôi nhớ năm tôi mười tám tuổi mang thai, ba của con tôi lúc đó không biết chuyện. Anh lúc đó có lẽ đang công tác ở thành phố nào đó trên thế giới, hoặc có lẽ đang qua đêm trên giường người phụ nữ nào đó. Nhưng tôi không để ý, giống suy nghĩ của đa số những người phụ nữ độc lập, tôi cho rẳng đàn ông chỉ là cung cấp cho phụ nữ một con t1nh trùng. Cho nên, bảo bối của tôi hình thành trong bụng tôi, đây thật sự là một lộ trình kỳ diệu…
Kính cẩn tặng quyển sách này cho ——
Các bà mẹ đơn thân cho rằng không có ba của đứa bé thì không được và các bà mẹ mà ba của đứa bé thật sự không được.”
Đọc tới đây, ngón tay anh khẽ run rẩy.
Cùng điếu thuốc, anh như bị câu chữ ấm áp trong lời văn của cô hấp dẫn, lật từng trang từng trang…
Anh lại vì giọng điệu khinh thường đàn ông nồng nặc trong quyển sách của cô mà cảm thấy phẫn nộ, cũng vì sự chiều chuộng sâu sắc của cô đối với con mà vô cùng ghen tỵ.
Trong sách, ghi chép quá trình gian khổ từ lúc cô mang thai cho đến khi sinh, lại đến những trải nghiệm tâm đắc khi nuôi con. Cùng với luôn không quên nhắc nhở những bà mẹ đơn thân bị đàn ông vứt bỏ, phải vì con mà trở nên dũng cảm, trở nên kiên cường…
Đây thật sự là một quyển sách xoa dịu phụ nữ, anh không phủ nhận.
Chỉ là, điều anh băn khoăn là ——