Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai (Cố Tịch Dao) - FULL
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 920

“… Ừm… như này được chưa…” Cô mân mê một lúc.

“Uida… đau…”

Bên trong phòng, những nụ hôn vẫn tiếp tục.

Anna bế bé con, mặt đỏ tim đập khi nghe cuộc trò chuyện của họ…

Nhân lúc Cố Tịch Dao hôn Bắc Minh Quân đến sắp thiếu dưỡng khí…

Anna mới bò ra cửa, nhẹ nhàng xoay nắm cửa, cuối cùng nhanh chóng đưa nhóc con rời khỏi hiện trường…

“Mẹ… mẹ…”

Nhóc con gọi liên tục suốt chặng đường, bàn tay nhỏ bé quờ quạng lung tung: “Cô Anna, mẹ bị [Quỷ Toilet] ăn rồi, Cửu Cửu phải đi cứu mẹ…”

Anna bế cô nhóc chạy ra ngoài: “Cửu Cửu ngoan, mẹ sẽ không sao đâu, nghe lời cô Anna, chúng ta về nhà trước, được không?”

“Không được! Tên [Quỷ Toilet] đó đáng ghét lắm! Nói Cửu Cửu là bạch tuộc nhỏ, là cá biển lại còn nói là cún con! Cửu Cửu hận hắn…” Cửu Cửu vẫn còn nhỏ nhưng lại thù dai đó nha.

“…” Anna không khỏi bật cười: “Đúng thế, vừa nãy Cửu Cửu đi ra quần đúng không?”

“Hừ…” Cô gái nhỏ bĩu môi: “Đều là do [Quỷ Toilet] hại!”

“Haha, vậy theo cô Anna về nhà thay quần áo trước! Nếu không Cửu Cửu có mùi khó chịu sẽ không có bạn nam nào thích đâu!”

“Nhưng mà… mẹ…” Nhóc con vẫn xoắn xuýt.

“Đừng sợ, Cửu Cửu ngoan, ngủ một giấc thật ngon, sẽ được gặp lại mẹ nhanh thôi…”

Anna vừa dỗ dành vừa đưa Cửu Cửu ra khỏi biệt quán.

Điều cô ấy không biết là, phía sau luôn có một đôi mắt hiền từ, cảm động, mong chờ dõi theo hai người…

Đến khi bóng họ biến mất, Dư Như Khiết mới đưa tay giả lên, nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt trên má…

Thầm nghĩ: Quân, con đã biết mình có một cô con gái đáng yêu chưa? Cửu Cửu thật sự rất đáng yêu… giống như một thiên thần nhỏ… nhưng rốt cuộc con và Tịch Dao đã xảy ra chuyện gì? Vì sao cô ấy lại giấu con? Mẹ nên giúp con thế nào đây…

Trong căn phòng đầy vẻ mập mờ…

“Ưm…”

Cho đến khi căn phòng yên tĩnh trở lại, cho đến khi Cố Tịch Dao gần như không thở được… cô mới chống tay dậy, khó khăn rời khỏi môi Bắc Minh Quân…

Cô thở hổn hển: “Này… anh đủ rồi đó…”

Đúng là trộm gà không được còn mất nắm gạo!

Anh im lặng một lúc, từ trong cổ họng phát ra một tiếng cười khẽ trầm thấp: “Ha ha ha…”

Toát ra yếu tố mê hoặc.

“Mặc dù tôi không biết em đang giấu tôi cái gì… nhưng tôi thích cách che giấu vụng về này của em…” Đầu ngón tay anh xoa môi mình, khẽ thì thầm.

Trái tim cô đập rộn ràng xao xuyến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK