Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai (Cố Tịch Dao) - FULL
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 596

Cơ thể Cố Tịch Dao run lên.

Giang Tuệ Tâm lại tiếp tục nói: “Tôi hy vọng cô giúp tôi khuyên nhủ hai đứa nhỏ, dù sao đi theo nhà họ Bắc Minh còn hơn sống cực khổ với cô.”

Cố Tịch Dao đưa lưng về phía Giang Tuệ Tâm, cô cắn môi, trái tim xiết chặt lại: “Được, tôi sẽ khuyên nhủ bọn nhỏ… ”

Nhà Bắc Minh.

Cố Tịch Dao không ngờ gặp lại hai bảo bối của mình trong hoàn cảnh này…

Hai đứa nhỏ đều gầy, trong trí nhớ của cô, vẻ mặt hai anh em sáng láng, bây giờ lại gầy gò tái nhợt…

“Trình Trình… Dương Dương…” Cô nghẹn ngào gọi một tiếng, rốt cuộc không nhịn được rơi nước mắt.

“Hu hu… Mẹ…”

“Hức hức… Mẹ…”

Hai đứa nhỏ chạy vào lòng cô khóc lóc…

“Có phải mẹ không cần Dương Dương nữa đúng không, vì sao mẹ không đưa Dương Dương đi…” Dương Dương luôn vui vẻ hoạt bát, chưa bao giờ đau lòng như thế.

“…” Trình Trình im lặng dựa vào lòng mẹ khóc nức nở, trong lòng buồn bã.

“Đứa bé ngốc, sao mẹ không cần Dương Dương chứ?” Hai mắt Cố Tịch Dao đẫm lệ, cười nhéo mũi nhỏ của Dương Dương: “Chỉ là mẹ cảm thấy mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút. Cho nên Dương Dương đi theo ba được không?”

“Hu hu, Dương Dương không muốn ở với ba người chim đó, Dương Dương muốn nghỉ ngơi với mẹ…” Dương Dương chơi xấu vùi vào lòng mẹ.

Cố Tịch Dao hít mũi: “Đứa bé ngốc, con không thể thông cảm cho mẹ một chút sao? Mấy năm nay mẹ mang theo con rất vất vả!”

“…Mẹ vất vả sao…” Dương Dương mong chờ chảy nước mắt.

“Đúng vậy! Mẹ rất vất vả, Dương Dương có thể nghe lời một chút, ngoan ngoãn đi theo ba trước, để mẹ lười biếng một chút được không?”

“Nhưng không có mẹ, Dương Dương sẽ rất cơ đơn và mất mát…”

“Đứa bé ngốc, còn có Trình Trình ở đây, sao Dương Dương sẽ cô đơn và mất mát chứ đâu?” Cố Tịch Dao cưng chiều ôm Dương Dương, sau đó dịu dàng nhìn Trình Trình, hy vọng nhóc sẽ hiểu nỗi khổ của cô: “Trình Trình đồng ý với mẹ, chăm sóc tốt cho em trai được không?”

Trình Trình mím môi, cố nén nước mắt, nghẹn ngào nói: “Mẹ nghỉ ngơi xong thì còn đến tìm chúng con không?”

Câu này chạm vào trái tim Cố Tịch Dao: “Đương nhiên! Mẹ nhất định sẽ đến tìm hai đứa!”

“Ngoắc tay!” Trình Trình đưa ngón tay nhỏ ra.

“Con cũng muốn!” Dương Dương rơi nước mắt, cũng vươn ngón tay nhỏ ra.

Cố Tịch Dao đưa tay, dịu dàng ngoắc tay với hai anh em: “Trình Trình và Dương Dương phải đồng ý với mẹ ngoan ngoãn nghe lời, ăn cơm, cố gắng học tập, hai anh em phải yêu thương nhau, đối xử tốt với đối phương, mỗi ngày phải vui vẻ hạnh phúc được không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK