Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai (Cố Tịch Dao) - FULL
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2008

Cường nhìn thấy thì phải gọi là kinh ngạc, anh ta đi theo bên cạnh Thành thiếu chủ lâu như vậy rồi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Thành thiếu chủ yên tĩnh ngồi trong một khoảng thời gian dài như thế, hơn nữa còn không nói tiếng nào.

Quả nhiên vẫn là thành chủ lợi hại.

Sau khi Trương Minh Hoàng nhìn Mặc Thành một chút thì không tiếp tục để ý tới anh ta nữa. Mặc Thành bưng ly trà trước mặt từ từ uống trà.

Thành thiếu chủ vẫn là đến đây sớm, kết quả giám định vẫn còn chưa có, Thành thiếu chủ uống đến ly trà thứ năm rồi rốt cuộc cũng không nhịn được nữa.

Thành thiếu chủ nhìn về phía Trương Minh Hoàng, thử thăm dò mở miệng nói: “Lão…”

Bình thường gọi quen miệng rồi, vừa mới mở miệng thiếu chút nữa đã gọi lão già.

Ở trước mặt của người khác, Thành thiếu chủ có làm bậy như thế nào cũng được, nhưng mà ở trước mặt của thành chủ thì không dám làm càn, anh ta vội vàng đổi giọng.: “Thành chủ…”

“Lão thành chủ đã qua đời sắp ba mươi năm rồi.” Trương Minh Hoàng nghiêng đầu qua nhìn anh ta một chút, ánh mắt bình tĩnh nhìn không ra được vui buồn.

Trong nháy mắt Thành thiếu chủ ngồi thẳng người, trong đôi mắt rõ ràng có nhiều hơn mấy phần kinh ngạc. Hôm nay ông già bị làm sao vậy?

Vậy mà lại nghiêm túc như thế.

Ông già mà anh ta quen biết cũng không phải là như thế này.

Anh ta chỉ là nói sai mà thôi, ông già thông minh như vậy không có khả năng nghe không hiểu.

Cho nên ông già có ý gì?

“Thành chủ, ý của Mặc Thành là nói người đã già rồi.” Quản gia Trọng vừa mới bị Thành thiếu chủ làm tức giận đến nỗi dạ dày đều đau, hiện tại vất vả lắm mới tìm được cơ hội, đương nhiên là muốn thừa cơ “báo thù”.

Thành thiếu chủ: “…”

Ánh mắt của Thành thiếu chủ di chuyển nhìn về phía quản gia Trọng, từ lúc nào mà ông già này lại trở nên âm hiểm như thế?

Ánh mắt của Trương Minh Hoàng lại di chuyển về phía Thành thiếu chủ lần nữa, nhìn anh ta một chút, cái nhìn đó vô cùng bình thản, bình thản đến nỗi người ta cảm thấy không có bất cứ sự khác thường nào, nhưng mà lại để Thành thiếu chủ run rẩy một chút.

Ông già thật sự động khí?

Thành thiếu chủ cũng là người khôn khéo như hồ ly, đương nhiên biết có chuyện gì xảy ra, Thành thiếu chủ biết sợ là thành chủ đã biết rằng lúc trước anh ta động tay động chân vào chuyện giám định.

Lúc anh ta làm chuyện đó, anh ta chưa từng do dự chút nào, lúc anh ta đến góp vui, anh ta cũng không hề cảm thấy lo lắng.

Nhưng mà hiện tại con mẹ nó anh ta khẩn trương như vậy, chột dạ như vậy là có chuyện gì hả?

Đã nhiều năm rồi ông già không để ý đến anh ta, thậm chí đã qua một khoảng thời gian rất lâu rồi không có nói chuyện với anh ta, ngày hôm nay vậy mà lại bắt đầu quản anh ta?

Hơn nữa cái này rõ ràng là dự định muốn tính sổ với anh ta à.

Ông già đang yên đang làm sao đột nhiên lại thay đổi vậy chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK