Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai (Cố Tịch Dao) - FULL
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1815

Bắc Minh Quân nhìn dáng vẻ của cô không biết nên nói thế nào mới phải: “Cũng không phải anh giải quyết giúp em, chẳng qua là muốn rửa sạch danh dự khách sạn thôi. Xảy ra chuyện như vậy là một loại ô nhục, xem như là giả cũng không được.”

Những lời này Cố Tịch Dao lại không thích nghe: “Xem ra em làm bẩn khách sạn của anh rồi. Em ngồi trong xe của anh như vậy cũng làm xe anh bẩn thêm rồi. Hình Uy dừng xe lại, tôi muốn đi xuống!”

Hình Uy lái xe phía trước, nghe lời nói hai người phía sau lúc đầu vẫn bình thường, sao sau đó lại biến thành cãi nhau rồi.

Thật sự là đúng với câu nói: Không phải oan gia không đụng đầu. Thời gian hai người bọn họ sống chung không thể vượt quá hạn, nếu không sẽ xảy ra chuyện.

Nhìn qua kính chiếu hậu, Hình Uy liếc Bắc Minh Quân xin chỉ thị.

Lúc này Bắc Minh Quân đang cau mày, đối với câu đùa quá trớn kia của mình có chút hối hận.

Tất nhiên, Cố Tịch Dao nói không sai, nếu theo cách nói của cô: Cô sinh hai đứa con trai cho mình, đây cũng là làm bẩn sao?

Nhưng mà hoàn toàn ngược lại, theo thời gian, tình cảm của Bắc Minh Quân và hai người con trai càng sâu hơn, một loại sâu sắc đến chính bản thân anh cũng không cảm giác được.

Anh chỉ cảm thấy việc gì liên quan đến con của mình, đặc biệt là việc xấu, cơ bắp toàn thân anh đều căng thẳng, lập tức xuất hiện trước mặt bọn trẻ, che gió chắn mưa cho nó.

“Ông chủ?” Hình Uy thấy Bắc Minh Quân không nói gì, hỏi thử một câu.

Bắc Minh Quân vẫn giữ mặt mũi, dù biết mình nói sai rồi. Nhưng vẫn thấp giọng nói một câu: “Cậu dừng ở ven đường đi.”

Hình Uy nghe được, trong lời nói của ông chủ có một chút thất bại.

Rõ ràng chuyện này anh vì tiểu thư mà ngăn lại, kết quả lại làm thành ra thế này.

Cái này gọi là gì? Trộm gà không được còn mất nắm gạo? Hình như hình dung ông chủ như vậy, cũng không quá chính xác.

Hình Uy ngừng xe lại một bên, Cố Tịch Dao thở hổn hển xuống xe.

Bị Bắc Minh Quân chọc tức như thế, ngược lại làm cô quên đi cái cảm giác sỉ nhục khi phóng viên lấy ra ảnh chụp màn hình trên hội trường.

Vốn cũng chỉ thế, chỉ cần người đi thẳng, cho dù bên ngoài có bao nhiêu chuyện muốn bôi đen cô, cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng vốn có của mình, lời đồn dừng ở người thông minh.

“Tiểu thư trên đường chú ý an toàn.” Hình Uy lúc lái xe không quên dặn dò một câu

Nhìn Bắc Minh Quân trong xe đã đi xa, cơn tức của Cố Hạnh Nguyện với anh dần tiêu tán không ít. Dù nói thế nào, anh cũng là giúp mình giải quyết một chuyện với năng lực của mình không thể giải quyết được.

Đi vào dòng người đông đúc trên đường, lúc đi qua một sạp báo, ngẫu nhiên nghe thấy bên đường có người nghị luận:

“Ai, bạn xem báo hôm qua chưa. Đem qua ở khách sạn Daredevil bắt được một đôi nam nữ, hoài nghi làm giao dịch không đạo đức. Kết quả là cảnh sát làm loạn ra. Không phải sao, đã đăng một bức thư xin lỗi trên báo rồi.”

Cố Tịch Dao lập tức ngừng bước chân, xoay người đến trước cửa sổ sạp báo: “Cho tôi một bộ báo sớm sáng này.”

Cố Tịch Dao cầm báo, dễ dàng tìm thấy được thư xin lỗi do phân cục Thành Nam đăng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK