Chương 826
Hở?
Cô lúc này mới hồi thần lại!
Mẹ nó, mắc mưu của tên chó này rồi!
Cô trở nên có chút chật vật, vội vàng kêu to: “Anh tự mà mơ đi, người tôi yêu chỉ có Chi Lâm!”
Sắc mặt anh chợt lạnh lẽo.
Lập tức cúi người nằm sấp xuống, đè trên người cô như đè một con thỏ: “Em đừng có mơ!”
Thanh âm vừa dứt, khí tức bá đạo lạnh lẽo liền tập kích vào cô…
Anh tuyệt đối không thể chấp nhận sự thật rằng cô yêu người đàn ông khác, tuyệt đối không thể!
“Ưm…tên khốn…ưm…cút….”
Quá quen với cách xâm lược này của anh, nếu như lần này còn để anh thành công, thì cô không tên Cố Tịch Dao nữa!
Nói là làm ngay, trong lúc vùng vẫy, cô vươn tay sờ lấy chiếc laptop bị chèn ép qua bên cạnh, túm lấy rồi dùng sức vung mạnh vào lưng của anh—
“Ouch…” Anh thấp giọng kêu lên một tiếng, buông cô ra, chống cơ thể mình dậy theo phản xạ, giật lấy cái laptop trong tay cô.
“Đáng chết, em rốt cuộc là còn bao nhiêu thứ có thể đùng để tập kích tôi nữa, hửm?!”
Cây xỏ giày, đồng hồ báo thức bằng kim loại, hộp đựng xà phòng bằng thép không gỉ…Lần này là máy tính xách tay!
Khi những thứ này đến tay Cố Tịch Dao, thực sự đã bộc lộ ra những chức năng tiềm ẩn của chúng—mọi thứ đều có thể trở thành vũ khí chống lại sói!
Anh tức giận, mặc kệ nỗi đau sau lưng.
Tùy ý rũ mắt nhìn xuống màn hình máy tính, ngay lập tức, khuôn mặt tuấn tú của Quân gia giăng đầy mây đen!
“Em vậy mà thật sự viết mấy thứ này?!”
Chỉ thấy trên màn hình máy tính hiển thị—
[Sơ thảo, lời nói đầu: Đây là cuốn sách về người đàn ông rẻ tiền. Trước khi viết cuốn sách này, tôi đã tóm tắt sơ bộ ba đặc điểm của một người đàn ông rẻ tiền:
1.Đàn ông rẻ tiền sẽ giả vờ giả vịt, giả bộ cao sang, giả làm đại gia, giả vờ ra vẻ tất cả những gì mà mình có thể giả được;
2.Đàn ông rẻ tiền thích tán gái, nhìn thấy phụ nữ thì liền lao tới, còn chơi trò ám muội với người phụ nữ mà mình biết rõ sẽ không trở thành người yêu hoặc là vợ, như vậy thì không cần chịu trách nhiệm;
3.Đàn ông rẻ tiền sẽ ăn trong bát và nhìn trong nồi, vĩnh viễn sẽ chỉ tốt với người phụ nữ tiếp theo hơn, chỉ cần chân của người đàn ông rẻ tiền đủ dài, anh ta sẽ cố hết sức mình mà một chân đạp hai thuyền, ba thuyền, thậm chí là N thuyền…
Tuy người đàn ông rẻ tiền duy nhất mà cuộc đời này tôi gặp chỉ có cậu hai nhà họ Q, anh ta cũng đích thực là hạng rẻ tiền cực phẩm trong số đàn ông rẻ tiền, nhưng tôi vốn không muốn viết anh ta. Bởi vì một khi viết anh ta, giới hạn của giới đàn ông rẻ tiền sẽ bị hạ xuống rồi lại càng hạ, bởi vì cậu hai Q không những rẻ tiền, mà còn vô sỉ, hạ lưu, bỉ ổi, dơ bẩn, ghê tởm, khốn nạn kiêm không biết xấu hổ…