Nhưng lúc này, cậu ta lại bất ngờ kêu lên kinh ngạc.
“Là cậu sao?”.
Cậu ta chưa từng nghĩ người đứng đầu tỉnh Xuyên, quản lý cả Tập đoàn Lăng Thiên, lại xuất hiện ở căn cứ huấn luyện chiến đấu đặc biệt này, sẽ đứng trước mặt những thành viên Nam Long Nhận bọn họ.
Các thành viên còn lại của Nam Long Nhận cũng đều tỏ vẻ quái dị, ai nấy cảm thấy không thể hiểu nổi, vô cùng kinh ngạc.
Bởi vì lúc này, người trước mắt bọn họ quả thực là quá trẻ.
Một thiếu niên thoạt nhìn còn chưa đến hai mươi tuổi, làn da trắng trẻo nõn nà, thậm chí còn đẹp hơn da của các người mẫu người đẹp, dáng vẻ chẳng khác nào một đóa hoa trong nhà kính, chưa từng trải qua bất cứ sự rèn luyện tàn khốc nào. Lẽ nào người này chính là tổng giáo quan mới của Nam Long Nhận bọn họ sao?
Lúc này, người đứng trước mặt bọn họ chính là Diệp Thiên.
Vừa rồi sau khi đọc xong tài liệu Đường Vũ Nhu đưa cho, cậu lập tức bảo cô ấy thông báo với các đội viên đến bãi huấn luyện tập hợp. Tuy cậu đã mường tượng được phương pháp huấn luyện cụ thể của các thành viên Nam Long Nhận, có được ý tưởng bước đầu, nhưng vẫn phải gặp các thành viên, tìm hiểu được cấu tạo thể chất của bọn họ rồi mới có thể thiết kế kế hoạch huấn luyện cho bọn họ một cách hệ thống hơn.
Bên cạnh Diệp Thiên, Đường Vũ Nhu ôm đống giấy tờ, vóc dáng cao gầy, sắc mặt vẫn lạnh lùng.
Đối với Diệp Thiên, trong lòng cô ấy quả thực không có nổi chút thiện cảm nào.
Làm việc cẩu thả tùy tiện, lại còn kiêu căng, đây chính là đánh giá đầu tiên của cô ấy đối với tổng giáo quan mới này.
Điều khiến cô ấy thấy khó hiểu nhất là rốt cuộc Diệp Thiên có tài cán gì có thể khiến mấy người đứng đầu quân khu là Lương Long Đình khách sáo với cậu như vậy, không tiếc giáng chức cậu cô ấy xuống làm phó giáo quan, rồi đưa Diệp Thiên lên vị trí tổng giáo quan?
Ánh mắt Diệp Thiên bình thản, lướt qua các thành viên của Nam Long Nhận.
Cuối cùng cậu cũng mở miệng.
“Tôi nghĩ chắc các người đã đoán được thân phận của tôi rồi, đúng vậy, tôi chính là tổng giáo quan mới!”.
“Trong một tháng sắp tới, tôi sẽ phụ trách việc huấn luyện sức chiến đánh đơn cho các người!”.
Một tay cậu đút trong túi quần, trông chẳng khác gì một cậu ấm đang đi du ngoạn, nói tiếp: “Hôm nay là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, tôi xin tự giới thiệu, tôi tên là Diệp Thiên!”.
Cậu vừa dứt lời, các thành viên Long Nhận đều biến sắc.
Chẳng phải tình địch mà Lí Vân Phi nói với bọn họ cũng tên là Diệp Thiên sao?
Nhìn Diệp Thiên với Lí Vân Phi tuổi tác ngang nhau, mọi người đều không khỏi liên tưởng, lẽ nào tổng giáo quan mới này chính là tình địch mà Lí Vân Phi nhắc đến?
Diệp Thiên không quan tâm mọi người nghĩ gì, ánh mắt cậu bỗng đanh lại.