Trên mặt hồ, làn gió mạnh nổi lên, ba luồng lốc xoáy nước khổng lồ chia ra các hướng khác nhau, nhốt Diệp Thiên vào bên trong và nó còn không ngừng co lại.
Lốc xoáy nước này vần liên tục được Taylor hình thành từ
gió bão, càng lúc càng dày đặc,
càng lúc càng hội tụ nhiều dòng
nước hơn, diện tích vẫn đang gia
tăng, bình thường mà nói, nếu
Taylor không chết, những lốc
xoáy này đủ để cầm cự đến khi tu vi của Taylor hao kiệt.
Những người và vật bị lốc xoáy cuốn lên đều sẽ bị nghiên nát thành vụn.
“Taylor, một khi hình thành được trận lốc xoáy, thì ngay đến cả cao thủ ở cảnh giới siêu phàm cũng có thể bị nhốt trong một thời gian ngắn, thực sự ngưỡng mộ chị có thể có được dị năng như vậy!”.
Hai mắt Evelyn chớp chớp, giọng nói mang vẻ mong chờ và ngưỡng mộ.
Bà ta tuy tu luyện công pháp
mang thuộc tính hỏa, nhưng suy cho cùng cũng không phải người có siêu năng lực, những ngọn lửa mà bà ta phát ra đều là sinh ra từ nội lực, không thể tùy ý điều khiến nhưTaylor.
Taylor khẽ lắc đầu, chứ không hề trá lời, tuy bà ta có siêu năng lực bẩm sinh, nhưng lại không thể nói được, đây chính là cái giá phải trả khi bà ta có được siêu năng lực này.
“Diệp Lăng Thiên bị cuốn vào trong trận lốc xoáy, cho dù có sống sót được thì cũng sẽ bị thưong nặng tại trận, chỉ cần cơ hội đến, chúng ta sẽ có thế bắt sống cậu ta, đưa về viện trọng
tài cho trưởng trọng tài quyết định!”.
White nghiêm túc nói với mấy người, mấy người đều gật đầu, cảnh tượng giao đấu với Diệp Thiên bị Diệp Thiên áp đảo trước đó, đến bây giờ bọn họ vẫn ám ảnh.
“Diệp Lăng Thiên thế là thất bại rồi sao?”.
Đôi mắt Tiêu Tường xao động, không biết vì sao trong lòng lại vô cùng không cam tâm.
Cô ta vừa mới nhìn thấy cao thủ lợi hại nhất Hoa Hạ ra tay, nhưng lại có kết cục như thế
này, khiến cô ta vô cùng sốc.
“Phù!”.
Tiêu Ngọc Khanh thở phào một hơi, những hành vi vừa rồi của nhà họ Tiêu coi như đã hoàn toàn đắc tội với Diệp Thiên, nếu Diệp Thiên tìm đến ông ta, õng ta chắc chắn không dám chống lại, mà chỉ có thể nhẫn nhịn.
Nhưng lúc này Diệp Thiên bị bảy người của viện trọng tài áp chế, trong lòng ông ta như trút được một gánh nặng, không còn chút áp lực nào nữa.
“Diệp Lăng Thiên, tuy cậu
rất mạnh nhưng cuối cùng vẫn có người trị được cậu!”.