rộng ra khắp các vùng của Hoa Hạ và tiến ra thị trường
quốc tế, chỉ trong vòn vẹn chín tháng đã có vô số công ty
khổng lồ tìm đến hợp tác nhưng đều bị Tập đoàn Lăng
Thiên từ chối. Những kiệt tác như “Tầy Túy Đan” của tập
đoàn này được lọt vào top mười thế giới, hơn nữa đà tăng
trưởng rất nhanh, tăng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng
mắt thường, dường như tập đoàn này có xu hướng trở
thành tập đoàn lớn nhất thế giới trong tướng lai.
Những doanh nhân giàu có khi nhắc đến Tập đoàn
Lăng Thiên đều không khỏi bị thuyết phục, hơn nữa các
sản phẩm chăm sóc sức khỏe do Tập đoàn Lăng Thiên
sản xuất đều là hàng thật, có tác dụng rõ rệt, lại còn được
các quan chức Hoa Hạ bảo vệ. Có thể nói đó là tấm biển
nửa chữ vàng của Hoa Hạ, sức ảnh hưởng của nó khó
lòng đong đếm được.
Diệp Thiên lại là chù tịch Tập đoàn Lăng Thiên, thân
phận này còn đáng sợ hơn cà Diệp tiên sinh đến từ tình
Xuyên!
Đôi mắt xinh đẹp của Tô Mộ Nhu run lên, lúc này cô ta
mới cảm thấy mình có mắt không tròng, thật sự không có
mắt nhìn người, trước đó còn tường rằng Diệp Thiên
chẳng qua chỉ là hạt cát không thể nào để lọt vào mắt
được. Nhưng giờ đây sau khi từng tầng lớp đưỢc bóc tách
ra, cô ta mới nhận ra rằng Diệp Thiên hóa ra chính là một
viên kim cương vô cùng chói lọi.
Trước giờ cô ta luôn là một fan trung thành của tiểu
thuyết võ hiệp, yêu thích kẻ mạnh. Và bây giờ, chằng phải
là Diệp Thiên, người lãnh đạo tất cả các anh hùng ở tình
Xuyên và điều khiển Tập đoàn Lăng Thiên trăm tỷ chính là
người mạnh nhất trong số những người cô ta từng gặp
hay sao?
Cô ta thầm nghĩ dựa vào thân phận Diệp tiên sinh ở
tình Xuyên và CEO Tập đoàn Lăng Thiên đã đủ để chống
lại nhà họ Lac tỉnh Vân rồi.
Lúc này, ánh mắt Lạc Minh Thư bất chợt trở nên lạnh
lùng, ngữ khí sâu xa.
“Diệp tiên sinh, với thân phận của cậu đúng là không
cần phải sợ nhà họ Lạc chúng tôi. Nhưng cậu tường rằng
như vậy thì có thề muốn làm gì thì làm, tùy tiện làm người
khác bị thương sao?”
“Đây là tình Vân, không phải tỉnh Xuyên. Cậu dám
đánh con trai tôi bị thương, hôm nay Lạc Minh Thư tôi sẽ
khiến kẻ ngông cuồng ở tình Xuyên là cậu phải trà giá!”
“Có thể cậu không sợ nhà họ Lạc, nhưng cậu tưởng
rằng hôm nay chỉ có nhà họ Lạc đến tìm cậu hay sao?”
Ông ta dứt lời thì có tiếng gọi cửa.
“Chủ tịch Thẩm của Tập đoàn kiểm soát cổ phiếu
Thịnh Vinh đến!”
Chỉ sau vài giây ngắn ngủi, tiếng của người chủ trì lại
hét lên.
“Chủ tịch Hoàng của Công ty TNHH thương mại Quốc
tế Hoàng Minh đến!”
Mọi người quay đầu lại nhìn, tất cả đều cảm thấy
sửng sốt.
Tập đoàn Thịnh Vinh và Quốc tế Hoàng Minh đều là
những doanh nghiệp khổng lồ đứng trong Top năm mươi
của Hoa Hạ. Hai CEO Thầm Lập Niên và Hoàng Quốc
của Hoa Hạ. Hai CEO Thẩm Lập Niên và Hoàng Quốc
Thắng của hai doanh nghiệp này đều sở hữu tài sản hàng
chục tỷ tệ, không hề kém cạnh Lạc Minh Thư. Họ đều là
những nhân vật thưong ngày khó gặp được trong giới kinh
doanh.
Tiêu Trường Hà và cà nhà họ Tiêu khế nhíu mày, họ
đều cảm thấy kỳ lạ.
Thầm Lập Niên đã định cư ở Tô Hàng nắm giữ đầu mối
trọng yếu trên mặt nước, còn Hoàng Quốc Thắng cũng
sống ở tỉnh Tấn. Hai người này vốn không qua lại gì với
nhà họ Tiêu, sao hôm nay lại đi ngàn dặm xa xôi đến để
chúc thọ Tiêu Trường Hà chứ?