đổi liên tục, trong mắt họ đầy vẻ sợ hãi. Cuối cùng thì họ
cũng hiểu tại sao Diệp Thiên lại có thể giết tất cả bày cao
thủ tìm đến Kiềm Tây vây giết mình. Sức mạnh đó căn
bản không phải là thứ mà họ có thể so sánh được.
“Đế Vương thứ tội. Thế Giới Hắc Ám của tôi tuyệt đối
không có ý mạo phạm. Mong Đế Vương đại nhân đại
lượng, tha cho lần này!”
Chung Li Mị, người đứng đầu Thế Giới Hắc Ám lần
đầu tiên mở miệng cầu xin người khác.
Hắn chắp tay cúi đầu trước Diệp Thiên, hoàn toàn từ
bò uy nghiêm của một cường giả, chỉ vì muốn giữ tính
mạng. Hắn biết rất rõ trong mắt Diệp Thiên, cậu giết bọn
họ không khác gì giết con chó con mèo.
“Tha cho lần này?”, khóe miệng Diệp Thiên nhếch lên
một tia giễu cợt.
“Từ lúc Thế Giới Hắc Ám bước vào Lư Thành này thì
đã nên nghĩ tới có hậu quả này!”
“Nhớ lấy, kiếp sau đừng đến chọc giận tôi nữa!”
Giọng nói của cậu không chứa đựng một chút cảm
xúc nào, trong nháy mắt, một luồng áp lực cực lớn đang
tràn ngập màn đêm, khiến cho sắc mặt Chung Li Mị và
Cô Tinh Tà Quân thay đổi. Hơi thờ chết chóc đã giáng
xuống đến đầu.
Ngay khi mọi người đang chờ đợi một cú giết chóc
của Diệp Thiên thì cậu hơi dừng động tác lại, đặt lòng
bàn tay xuống, ánh mắt khế nhúc nhích.
“Ha ha!”
Một tràng cười lớn vang lên từ màn đêm, một bóng
đen như hòa vào màn đêm, đột ngột xuất hiện phía sau
Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân.
“Nghe danh không bằng gặp mặt. Đế Vương Bất Bại
không hồ danh là Đế Vương Bất Bại, người đứng đầu
bảng xếp hạng cao thủ của Hoa Hạ quả nhiên danh bất
hư truyền!”
Người mới đến mặc một chiếc áo khoác màu đen,
dáng người cao ráo và có vẻ vô cùng trẻ trung, trông hắn
chì khoảng ba mươi tuổi, khuôn mặt của hắn dường như
đẹp trai một cách đầy nham hiểm.
Hắn bước ra che chắn cho Chung Li Mị và Cô Tinh Tà
Quân, đôi mắt phát ra luồng khí màu đen nhìn thẳng vào
Diệp Thiên.
Hắn bước về phía trước, lúc này mọi người mới nhận
ra sự tổn tại của hắn. Những người có mặt, mạnh mẽ như
Quách Dương thực sự không hề hay biết về cách tiếp cận
của hắn, như thể hắn bỗng dưng xuất hiện vậy.
Ngay khi người này vừa tới, một luồng áp lực vô hình
lập tức tràn ngập không trung, Kỳ Nhược Yên và những
người khác vốn yếu hơn một chút chỉ càm thấy bồn chồn,
khí tức trong cơ thể không ngừng dao động, Quách
Dương và Lục Thiên Thư cũng cảm thấy tim run lên và có
phần hoàng hốt!
Đó là tín hiệu khi nhìn thấy một cao thủ vô song!
Người đàn ông đẹp trai vừa đến mang theo nụ cười
trên mặt, trong giọng nói lại lộ ra về hung ác cùng sự độc đoán.
“Diệp Lăng Thiên, tôi tự giới thiệu một chút!”
“Tôi là chủ nhân của Thế Giới Hắc Ám. Người ở thời
đại trước gọi tôi là…”
“Chúa Tề Hắc ám!”