còn lại một mình Chúa Tề Hắc Ám, không còn thấy tăm
hơi của những người còn lại đâu nữa.
Kỷ Nhược Yên, Liễu Như Thành, Lục Chí Văn đều cảm
thấy sợ hãi và thầm than thờ. Chỉ là một cái phất tay, một
câu nói đã đầy lùi tất cả. Một cái tên được đưa ra đã
khiến cao thủ ở cảnh giới siêu phàm cũng phải lùi ba
phần. Thế nào gọi là mạnh? Như thế này chính là sức
mạnh thực sự đó!
Đôi mắt xinh đẹp của Kỳ Nhược Tuyết khẽ chớp chớp,
cô vẫn chưa hoàn hồn lại được. Cô ấy chưa từng nghĩ
‘Cục Đá’ của mình lại là một anh hùng cái thế áp đào
quần hùng như thế.
“Tôi đã thà người đi rồi, hi vọng điều mà ông chuẩn bị
nói với tôi đủ để làm tôi hài lòng!”
Diệp Thiên một tay đút túi, ánh mắt lãnh đạm.
Hai cao thủ hàng đầu đứng đối diện với nhau. Cho dù
là thiên tài đinh cao trong giới võ thuật Hoa Hạ như Kỳ
Nhược Yên hay những cao thủ chí tôn võ thuật xếp đầu
bằng như Quách Dương, Lục Thiên Thư cũng đều không
có tư cách mở miệng xen vào. Họ lần lượt đứng yên tại
chỗ, không hề động đậy.
Môi của Chúa Tể Hắc Ám hơi uốn cong, nhưng những
người còn lại có mặt đều không nghe thấy bất kỳ thanh
âm nào, chỉ có Diệp Thiên là có thể nghe thấy.
“Đế Vương yên tâm, cái mà tôi nói chắc chắn là thứ bí
mật của viện trọng tài mà cậu chưa từng nghe nói tới!”
Giọng nói của hắn truyền đến tai Diệp Thiên, Diệp
Thiên dang hai tay ra, ra hiệu cho hắn tiếp tục.
“Thực ra nguồn gốc thực sự của cái gọi là viện trọng
tài không hề rõ ràng, nhưng nó đã đứng trên thế giới gần
ba trăm năm. Phía sau Chiến tranh thế giới thứ nhất và
Chiến tranh thế giới thứ hai đều có bóng dáng của viện
trọng tài!”
“Giáo hội Anh Đình lớn nhất thế giới hồi đó đã có một
trận chiến với viện trọng tài, nhưng khi đó, Giáo hội Anh
Đình vốn được rất nhiều cao thủ trên thế giới coi trọng đã
thua tan nát. Điều này cũng trực tiếp dẫn đến sự suy tàn
của Anh Đình trong thế kỷ trước, cuối cùng quyền bá chủ
thế giới đã chuyển sang Mễ Quốc!”
“Và sau cuộc chiến đó, viện trọng tài chính thức trở
thành Tổ chức hắc ám số một thế giới. Ai cũng biết điều
đó nhưng nội bộ của họ lại vô cùng thần bí!”
Ánh mắt Chúa Tể Hắc Ám sắc lạnh, hắn tiếp tục: “Mặc
dù không ai bên ngoài viện trọng tài biết nội bộ của họ,
nhưng tôi có cách đặc biệt của riêng mình. Theo như tôi
được biết, trong viện trọng tài, hệ thống phân cấp rất
nghiêm ngặt, mối quan hệ giữa các cấp trên, cấp dưới rõ
ràng. Bất kỳ ai cũng không được làm trái mệnh lệnh của
cấp trên!”
“Các cấp bậc đại khái được chia thành bốn loại, trong
đó cấp thấp nhất là trọng tài viên!”
Diệp Thiên khế gật đầu, bày người vây giết cậu ở
Kiềm Tây lần trước đều là trọng tài viên, xem ra những
người này quà thực không phải cao thủ trong viện trọng
tài.
Giọng nói của Chúa Tế Hắc Ám lại vang lên: “Cấp trên
trọng tài viên được gọi là trọng tài viên tinh anh!”
“Không có nhiều khác biệt về cấp bậc giữa trọng tài
viên tinh anh và trọng tài viên, nhưng trọng tài viên tinh
anh có nhiều đặc quyền hơn trọng tài viên. Một số trọng
tài viên tinh anh đặc biệt thậm chí có thể ra lệnh cho các
trọng tài viên bình thường và được tôn trọng!”
“Khoảng cách lớn nhất giữa trọng tài viên tinh anh và
trọng tài bình thường chính là sức mạnh!”