“Diệp Thiên, người cuối cùng là cậu đấy, cậu giỏi võ như vậy, sức lực chắc chắn không yếu nhỉ, đi thôi, chúng ta qua đó bê đồ!”.
Không ít người đều quay đầu nhìn Diệp Thiên, vụ một mình Diệp Thiên đánh gục cả đội Karate trong cuộc cọ sát với câu lạc bộ Tán Thủ hôm nay đã được lan truyền khắp trường, bọn họ đều vô cùng tò mò về cậu bạn đến từ nông thôn này.
Một tay Diệp Thiên chống cằm, thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ, khi nghe thấy tiếng Đỗ Giai Giai gọi, cậu mới quay đầu lại.
“Bê đồ?”.
Mặt cậu lạnh lại, ngước mắt lên nhìn.
“Tôi không phải là người của tổ tuyên truyền, liên quan gì đến tôi?”.
“Tôi không đi!”.
Cậu vừa nói dứt, bầu không khí trong lớp đột nhiên lạnh lại.
“Tôi không đi!”.
Một câu nói của Diệp Thiên từ chối thẳng thừng yêu cầu của Đỗ Giai Giai.
Mọi người trong lớp đều sững sờ, bọn họ không ngờ thành viên mới đến lại dám không nghe theo sự sắp đặt của lớp trưởng Đỗ Giai Giai?
Ở trong lớp 12A4, ngoài Cố Giai Lệ và Âu Hạo Thần có danh tiếng nhất ra thì sẽ là đến Đỗ Giai Giai.
Cô ta là lớp trưởng lớp 12A4, tổ phó tổ văn nghệ, đồng thời hoạt động rất tích cực trong các câu lạc bộ của trường, có mối quan hệ rất rộng trong trường Tam Trung Lư Thành, cô ta gần như quen với toàn bộ nhân vật làm mưa làm gió trong trường, có thể coi như nhân vật nổi tiếng của trường.
Trong lớp 12A4, lời nói của Đỗ Giai Giai gần như là mệnh lệnh, không ai dám không nghe theo sự sắp xếp của cô ta, nếu không cẩn thận, chỉ cần một câu nói của Đỗ Giai Giai có thể làm cho người đó bị cả lớp tẩy chay, đây chính là sức ảnh hưởng của Đỗ Giai Giai ở trong lớp 12A4.
Còn Diệp Thiên, lại là người đầu tiên dám từ chối Đỗ Giai Giai.
“Cái tên này cũng dũng cảm quá nhỉ?”.
Không ít bạn cùng lớp đều bắt đầu lo lắng thay cho Diệp Thiên, làm mất mặt Đỗ Giai Giai trước mặt cả lớp, đây là chuyện mà bọn họ không bao giờ dám nghĩ đến.
Quả nhiên, Đỗ Giai Giai sa sầm mặt ngay lúc đó.
Cố Giai Lệ nhìn Diệp Thiên, lại quay sang nhìn Đỗ Giai Giai, nhất thời không biết nên nói gì.
“Diệp Thiên, sao cậu lại không làm theo sự sắp xếp của tập thể, mọi người đều đi được, vì sao cậu lại muốn tách biệt, không muốn đi?”.
Đỗ Giai Giai chỉ vào mấy bạn nam đứng bên cạnh rồi bực mình nói.
“Mấy người họ đều đi thì tôi nhất định phải đi sao?”.
Diệp Thiên cười mỉa một cái: “Với lại rốt cuộc là làm theo sự sắp xếp của tập thể, hay là làm theo sự sắp xếp của cậu thế?”.