Mục lục
Truyện Trở về bên em - Diệp Vĩnh Khang (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đương nhiên, cái giá phải trả vô cùng đắt.  

 

Lúc vừa đến, nơi này có tổng cộng hơn hai trăm người.  

 

Sau chưa đầy hai tháng đã hao tổn mất một nửa số thành viên, đủ để thấy quá trình huấn luyện trong hai tháng này tàn khốc tới mức nào.  

 

“Chà, đây là thứ quái quỷ gì thế, thú vị đấy!”  

 

Triệu Đại Lực vốn có tính cách rất mạnh mẽ dũng cảm, nhìn thấy cảnh tượng này thì hào hứng xoa hai tay vào nhau, trong mắt loé lên tia sáng lấp lánh.  

 

“Muốn gia nhập với bọn họ không?”  

 

Hồng Lý nhỏ tiếng hỏi.  

 

“Phí lời, trước đây điều mà tôi hy vọng nhất chính là gặp được những người cùng chung chí hướng, đám người này nhìn cũng thuận mắt đấy, mấy người anh em như vậy mới phù hợp với tôi!”  

 

Triệu Đại Lực phấn khích đáp lời.  

 

“Được, vậy thì bây giờ tôi chính thức thông báo cho anh biết, kể từ thời khắc này, anh sẽ lấy thân phận là đồ đệ của tôi để chính thức gia nhập Thiên Diệt!”  

 

Hồng Lý lên tiếng.  

 

“Mẹ kiếp, thật sao?”  

 

Triệu Đại Lực phấn khích tới mức nhảy tót lên cao, nhưng ngay sau đó lại giống như đột nhiên nghĩ ra điều gì, không khỏi nghiêng đầu nói: “Ơ, không đúng, sao tôi lại trở thành đồ đệ của cô chứ? Như thế không phải cô mới là người có lợi sao?”  

 

Hồng Lý cũng không so đo mà bình tĩnh lên tiếng: “Không phải tôi đang thương lượng với anh, tôi đang thông báo cho anh biết”.  

 

“Ôi chao mẹ kiếp, lại còn có thể chơi kiểu đó cơ à?”  

 

Triệu Đại Lực bất mãn nói: “Từng nghe nói tới chuyện ép mua ép bán, đây mới là lần đầu tiên tôi nghe thấy cưỡng ép thu nạp đồ đệ, nếu như tôi không đồng ý thì sao?”  

 

“Nếu như anh không đồng ý thì sau này sẽ không còn cơ hội như vậy nữa”.  

 

Hồng Lý điềm nhiên đáp lời, sau đó đưa ánh mắt nhìn sang hơn một trăm huynh đệ Thiên Diệt trong đó có Tần Phong.  

 

Sau khi liếc mắt một vòng thì không khỏi nhíu mày, bất mãn nói với Sử Nam Bắc đang đứng bên cạnh: “Đám rác rưởi này chính là bảo bối mà anh nhắc đến sao?”  

 

“Đây …”  

 

Sử Nam Bắc nhất thời cảm thấy nghẹn họng.  

 

Thật ra hắn không hề nói quá lời, mấy người Tần Phong thật sự là bảo bối hiếm có ở trong mắt hắn.  

 

Mỗi một người trong số họ đều được hắn cứu vớt vào thời điểm tuyệt vọng nhất của cuộc đời, vậy nên tâm thái và tư tưởng của mỗi người đều có khác biệt rất lớn với người bình thường.  

 

Đối mặt cơ hội để được sống lại và thay đổi vận mệnh của bản thân, ai trong số họ cũng sẽ cố gắng phát huy tiềm năng của bản thân ở mức độ cao nhất.  

 

Trong thời gian hai tháng có thể luyện thành như vậy đã rất bất ngờ.  

 

Thế nhưng dù là như vậy thì ở trong mắt Hồng Lý vẫn là rác rưởi như cũ.  



Có điều, ngoài việc cười gượng và thở dài thì Sở Nam Bắc cũng không biết nên nói gì. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK