Mục lục
Truyện Trở về bên em - Diệp Vĩnh Khang (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Lần này bức tường phòng ngự tâm lý của Kiều Tử Phi hoàn toàn sụp đổ!  

 

“Kiều Tử Phi, bây giờ cậu còn gì muốn nói nữa không!”  

 

Kiều Tử Huyên bước lên trước một bước, nói vào mặt Kiều Tử Phi.  

 

Các thành viên trong đội hộ vệ của nhà họ Kiều cũng bước từng bước về phía Kiều Tử Phi với vẻ mặt u ám.  

 

“Tôi… các người đừng qua đây, tôi ra lệnh cho các người không được qua đây!”  

 

Sắc mặt Kiều Tử Phi tái nhợt, trong lúc lùi về phía sau không ngừng hét lớn: “Chỉ cần các người giúp tôi, tôi sẽ cho các người tiền, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, các người đừng qua đây, tôi là cậu chủ của nhà họ Kiều đấy, các người không được thất lễ với tôi…”  

 

 

“Kiều Tử Phi, cậu im miệng cho tôi!”  

 

Một thủ lĩnh nhỏ của đội hộ vệ nhà họ Kiều nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu hại chết gia chủ, còn lừa chúng tôi, suýt chút nữa trở thành đồng phạm với cậu. Hôm nay, chúng tôi phải báo thù cho gia chủ!”  

 

Đội hộ vệ nhà họ Kiều tuyệt đối trung thành với gia chủ quá cổ, bây giờ sự thật đã sáng tỏ, bọn họ làm sao có thể tha cho Kiều Tử Phi được?  

 

“Các người đừng qua đây, tôi là cậu chủ nhà họ Kiều đấy…”  

 

Kiều Tử Phi chưa kịp nói xong, một con dao bằng thép sáng chói đã chém về phía đầu hắn, Kiều Tử Phi cũng luyện chút võ thuật, vô thức nắm lấy cổ tay cầm dao của đối phương.  

 

Nhưng đúng lúc này, vô vàn con dao thép ở xung quanh chém về phía hắn như những hạt mưa dày đặc.  

 

Trong vòng chưa đầy một phút, Kiều Tử Phi đã bị cơn phẫn nộ của đội hộ vệ nhà họ Kiều chặt ra thành trăm mảnh!  

 

“Cô chủ, chúng tôi đã phạm phải một sai lầm không thể tha thứ, tình nguyện chịu sự trừng phạt của cô chủ!”  

 

Một nhóm hộ vệ của nhà họ Kiều quỳ gối trước mặt Kiều Tử Huyên với những con dao thép đẫm máu.  

 

Kiều Tử Huyên nhẹ giọng nói: “Thôi bỏ đi, các anh cũng là bị lừa. Đứng dậy hết đi, chuyện này không tiếp tục truy cứu nữa”.  

 

“Cảm ơn cô chủ, sau này tôi thề chết đi theo cô chủ, nguyện ý hết lòng vì cô chủ!”  

 

Đội hộ vệ của nhà họ Kiều đồng thanh đáp lại, vừa cảm thấy tội lỗi, vừa cảm thấy biết ơn Kiều Tử Huyên.  

 

Mấy người hộ vệ của nhà họ Kiều nhìn nhau, sau đó khẽ gật đầu, lớn tiếng nói: “Cô chủ, nhà họ Kiều không thể một ngày không có chủ, đội hộ vệ nhà họ Kiều chúng tôi muốn tôn cô chủ lên làm gia chủ mới của nhà họ Kiều!”  

 

Những người khác của nhà họ Kiều cũng bày tỏ rõ lập trường, nhanh chóng phụ họa theo: “Đúng vậy, Tử Huyên, nhà họ Kiều bây giờ cần cháu dẫn dắt!”  

 

Trước những lời thỉnh cầu của mọi người, Kiều Tử Huyên không hề tỏ ra kênh kiệu, nói: “Nếu mọi người đã tin tưởng tôi, vậy thì tôi sẽ cố gắng làm tốt phần việc của mình”.  

 

“Vị trí gia chủ này, từ hôm nay tôi sẽ ngồi vào, nhưng tôi phải nói những lời khó nghe trước. Nếu như mọi người đã lựa chọn tôi làm gia chủ, sau này làm làm việc dựa theo quy tắc của tôi!”  

 

“Ai dám có tâm tư riêng thì tôi sẽ không hiền như bố tôi đâu”.  

 

Vừa nói Kiều Tử Huyên vừa quay về phía nhóm tầng lớp thượng hưu Ninh Bắc tới tham gia tang lễ đứng đằng sau cô ta, nói: “Các vị tiền bối, các vị bằng hữu. Hôm nay nhà họ Kiều xảy ra những chuyện này cũng là do nhà họ Kiều gia môn bất hạnh, mong các vị đừng cười”.  



“Kinh nghiệm của tôi còn rất ít, sau này nếu như có gì sai sót mong các vị chỉ bảo thêm. Tử Huyên tôi ở đây cám ơn các vị trước!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK