Mục lục
Truyện Trở về bên em - Diệp Vĩnh Khang (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhân viên vội vàng nói: “Vẫn đang gọi đây ạ, nhưng gọi mười mấy cuộc rồi mà anh Tiểu Mã không nghe, có lẽ giờ anh ấy đang bận”.  

 

Thực chất nhân viên này đã nhìn thấu được vẻ mặt của Kiều Tử Huyên không tốt. Anh ta quả thực đã gọi cho Tiểu Mã mười mấy cuộc, chỉ là mỗi lần chuông kêu một tiếng là đã tắt rồi.  

 

Anh ta đang muốn khơi dậy sự tức giận của Kiều Tử Huyên lên đến đỉnh điểm.  

 

Dù chỉ là chân chạy vặt trong công ty, nhưng vô số bài học trong lịch sử cho thấy, đừng coi thường những người như vậy, vì chúng có thể thứ cứu vớt chúng ta cũng có thể là thứ bức chết chúng ta.  

 

“Bận à? Tôi đích thân gọi điện cho anh ta, tôi muốn xem anh ta rốt cuộc bận đến thế nào!”  

 

Quả nhiên cơn giận của Kiều Tử Huyên đã bị đẩy lên tới đỉnh điểm trước những lời kích động này.  

 

Tiểu mã đương nhiên không dám lơ là cuộc gọi của Kiều Tử Huyên, vội vàng nghe máy: “Sếp Kiều, có chuyện gì vậy, có phải là tổ chức tiệc ăn mừng không ha ha, bây giờ tôi vẫn còn chút việc, lát nữa sẽ đến sau…”  

 

Tiểu Mã ở đầu dây bên kia vẫn đang u mê không ngớt, hoàn toàn không biết về những chuyện xảy ra trên mạng.  

 

“Bây giờ tôi ra lệnh cho anh, lập tức có mặt trong văn phòng trong vòng mười phút, nếu không hậu quả anh tự chịu”.  

 

Kiều Tử Huyên trầm giọng nói, sau đó đập điện thoại xuống bàn.  

 

Tiểu Mã nghe ra được giọng điệu của Kiều Tử Huyên không đúng lắm nên không dám lơ là, trong chốc lát đã chạy tới văn phòng: “Sếp Kiều, gấp gáp gọi tôi tới đây có chuyện gì vậy?”

 

 

Lúc này tâm trạng của Kiều Tử Huyên đã bình tĩnh hơn nhiều, cô ta không nói gì, chỉ đứng dậy và chỉ vào màn hình máy tính.  

 

Tiểu Mã bối rối, hắn bước tới xem, vừa nhìn thấy trên màn hình xuất hiện một tràng những tiếng mắng mỏ, hắn liền tức giận nói: “Đám ngu này, không có chút khiếu thẩm mỹ gì cả, lại dám nói kỹ năng diễn xuất của chúng ta tệ? Mẹ nó đúng là ngu hết chỗ nói, không hiểu thì đừng có mà xem, một lũ anh hùng bàn phím, đm!”  

 

Kiều Tử Huyên ở bên cạnh không bị kích động, chỉ lặng lẽ nhìn Tiểu Mã đang tự biên tự diễn, bao biện cho bản thân.  

 

Đợi Tiểu Mã chửi xong, Kiều Tử Huyên bình tĩnh nói: “Bây giờ không nói đến chuyện ai ngu ai ngốc nữa, bộ phim này anh định xử lý thế nào?”  

 

Cho đến hiện giờ Tiểu Mã vẫn tỏ ra bất bình, ngồi xuống ghế vắt chéo hai chân nói: “Không ngờ rằng cư dân mạng lại thiểu năng đến mức nói rằng tôi diễn không hay”.  

 

“Nhưng thế cũng không sao, dù sao thì vẫn có rất nhiều người xem phim mà, cho dù bọn họ chửi bới ở đây thì cũng chỉ tăng tính nhận diện cho phim mà thôi”.  

 

Kiều Tử Huyên nghe xong vẫn tỏ ra bình tĩnh: “Tuy nhiên những hoạt động tuyên truyền này đều vô nghĩa. Điều quan trọng nhất là phải xem thử rồi mới nạp tiền, anh nghĩ xem trong tình huống hiện tại, người dùng có nạp tiền để xem tiếp không?”  

 

“Cái này…”  

 

Tiểu Mã nhất thời không nói lên lời, nhưng sau đó vẫn khẳng định: “Điều đó thực ra không quan trọng bởi vì mục tiêu lần này của chúng ta là cạnh tranh với công ty giải trí Huyền Trúc”.  

 

“Cho dù bên chúng ta xuất hiện một chút sơ suất thì vẫn tốt hơn bộ phim không ai quan tâm của bọn họ”.  

 

“Ha ha, không ai quan tâm?”  



Kiều Tử Huyên cười khẩy một tiếng, nháy mắt với nhân viên bên cạnh, nhân viên này lập tức tiến tới, chuyển giao diện sang bộ phim của công ty giải trí Huyền Trúc. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK