Mục lục
Truyện Trở về bên em - Diệp Vĩnh Khang (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giọng điệu của Hạ Huyền Trúc rất bình tĩnh, nhưng sự lạnh lùng càng trở nên sâu sắc hơn.  

 

Tất cả mọi người ở bên cạnh đều ngây ra, trong đó bao gồm cả Diệp Vĩnh Khang.  

 

Hạ Huyền Trúc lúc này ánh mắt lạnh lùng, sắc mặt u ám, trên người toát ra sự lạnh lẽo như hầm băng chín tầng vậy!  

 

“Đúng đấy thì sao, bà đây đau bụng, không dẫn chương trình được, các người mau thả tôi ra, tôi phải nhanh chóng tới bệnh viện!”  

 

Mặc dù Triệu Nhã Lan vẫn cứng miệng nhưng rõ ràng giọng điệu của cô ta yếu đi không ít, có thể nhìn ra được cô ta đã bị chấn động bởi khí chất lạnh lẽo của Hạ Huyền Trúc.  

 

“Được, cô không cần đến bệnh viện, bụng của cô để tôi chữa cho!”  

 

Hạ Huyền Trúc nói xong, đột nhiên chỉ vào bụng của Triệu Nhã Lan, hét lớn: “Hoàng Thử Lang, chữa bệnh cho người phụ nữ này cho tôi!”  

 

“Được luôn!”  

 

Hai mắt Hoàng Thử Lang phát sáng, dắt theo mấy tên bảo vệ sắc mặt hung dữ tới gần Triệu Nhã Lan.  

 

“Các người định…”  

 

Bụp!  

 

Triệu Nhã Lan chưa kịp nói xong đã bị Hoảng Thử Lang đá mạnh một cái vào bụng, trực tiếp ngã xuống đất.  

 

Sau đó là vô số cú đá ập tới như mưa.  

 

“Đau bụng đúng không, bây giờ đỡ hơn chưa, hỏi cô đấy, đỡ hơn chưa?”  

 

Hoàng Thử Lang mặc dù luôn coi mình là người có văn hóa, nhưng khi ra tay thì lại vô cùng tàn nhẫn, Triệu Nhã Lan bị đá đến mức khuôn mặt méo mó, thậm chí không thể kêu lên được nữa.  

 

“Vợ à, đỉnh lắm!”  

 

Diệp Vĩnh Khang mỉm cười giơ ngón tay cái với Hạ Huyền Trúc.  

 

Vẻ mặt Hạ Huyền Trúc đanh lại, bước ra ngoài không nói một lời, thở dài nhẹ nhõm một hơi rồi ngẩng mặt nhìn nhìn những ngọn đèn lấp lánh trên cao.  

 

“Thuốc lá”.  

 

Hạ Huyền Trúc chậm rãi nói.  

 

“Hả?”  

 

Diệp Vĩnh Khang ngẩn ra: “À à, có có”.  

 

Vừa nói anh vội rút ra một bao thuốc lá kém chất lượng không có đầu lọc.  

 

Khi đang chuẩn bị đưa tới, Trần Tiểu Túy đột nhiên đưa một điếu thuốc nhỏ dành cho phụ nữ, nhẹ nhàng nói: “Hút của tôi đi, mùi thuốc lá của đàn ông quá nồng, không hợp với cô đâu”.  

 

Hạ Huyền Trúc quay đầu lại nhìn Trần Tiểu Túy một cái, sau khi nói cảm ơn xong, đón lấy điếu thuốc bỏ vào miệng rồi phun ra một hơi khói dài.  

 

Lần này cô không bị khói làm sặc.

 

Mọi người đứng gần đó đều sững sờ khi nhìn thấy cảnh này, thậm chí còn nghi ngờ sếp Hạ trước mặt này không phải sếp Hạ mà thường ngày họ quen biết.  



Lạnh lùng, tàn nhẫn, hung dữ đánh người, hút thuốc… 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK