Lão ăn mày già cười nói: “Cửa thứ hai rất đơn giản. Đặt một bàn tay của cậu lên bàn, sau đó rút chiếc liềm trên vai ra và đâm vào tay”.
Tần Hạc nghiến răng nghiến lợi.
Lưỡi liềm này đã đâm xuyên qua vai anh ta, một khi đột ngột rút ra nhất định sẽ mất máu rất nhanh, chưa kể bây giờ anh ta phải tiếp tục đâm vào tay mình nữa!
Nhưng lúc này anh ta không còn cách nào khác, chỉ đành đặt một tay lên bàn, tay còn lại cầm vào chuỗi liềm, nghiến răng rút mạnh ra!
Xì!
Máu chảy ra ngay lập tức, cơn đau này hoàn toàn không thể diễn tả bằng lời.
Tần Hạc dùng sức chống đỡ để bản thân không bị gục ngã, sau đó lại nghiến răng, giơ cao lưỡi liềm lên, đâm mạnh vào bàn tay bên trái!
Xoẹt!
Bàn tay ngay lập tức bị xuyên thủng!
“Ha ha ha ha ha, khá lắm khá lắm, chúc mừng cậu, vượt qua cửa thứ hai!”
Lão ăn mày già ở trên tầng hai phá lên cười lớn: “Cửa thứ ba còn lại cũng là cửa cuối cùng!”
“Nhìn thấy cái vạc ở trước máy chém không?”
“Bên trong cái vạc đó có một đồng xu, chỉ cần cậu lấy được đồng xu đó ra thì coi như là qua cửa! À, đúng rồi, không được sử dụng bất kỳ dụng cụ nào hết, nếu không sẽ thua”.
Răng của Tần Hạc dường như sắp bị nghiền nát.
Cửa ải thứ ba này nghe có vẻ đơn giản, nhưng trong chiếc vạc đó đầy nước sôi!
Tần Long Tượng đang lơ lửng trên không tủng, tay chân đã bị lão ăn mày phế hết, miệng bị bịt chặt không thể nào phát ra âm thanh được chứ đừng nói là cử động.
Chỉ là nước mắt không ngừng chảy ra, khóe mắt tràn đầy đau thương, mí mắt không ngừng chớp như đang nói với Tần Hạc, đừng quan tâm ông ta, mau đi đi!
Tần Hạc lúc này đã bầm dập te tua, hoàn toàn dựa vào ý chí để chống đỡ.
Đối mặt với nước sôi trong nồi, Tần Hạc cắn răng, hung hăng thò một tay vào trong cái vạc.
Khi anh ta lấy được đồng xu bên trong ra, một cánh tay của anh ta đã bị bỏng hoàn toàn, thậm chí nhiều chỗ còn bị tróc da!
Nỗi đau chẳng khác gì địa ngục.
“Ha ha ha ha, lợi hại, lợi hại, thật sự không ngờ rằng lại bị cậu qua cửa ải dễ đến vậy”.
Lão ăn mày bật cười ha ha: “Yên tâm, tôi là một người giữ lời, nếu đã qua cửa rồi, tôi nhất định sẽ thưởng cho cậu”.
Nói xong lão ăn mày đột nhiên nới lỏng sợi dây trên tay.
Cơ thể Tần Long Tượng lập tức rơi xuống, trong nháy mắt đã bị hút vào trong máy nghiền, một đống thịt tươi đẫm máu trào ra từ cái lỗ bên cạnh.
“Bố!”
Tần Hạc gầm lên một tiếng vô cùng thương tâm: “Khốn kiếp, ông không giữ lời!”
Lão ăn mày cười nói: “Tôi đâu có không giữ lời, tôi chưa từng nói rằng khi cậu vượt qua cửa ải thì sẽ thả bố cậu ra”.