Mục lục
Truyện Trở về bên em - Diệp Vĩnh Khang (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Bãi sa mạc này địa thế bằng phẳng bất tận, ban nãy bốn bề vẫn không có một bóng người nào, bây giờ lại đột nhiên xuất hiện một bóng người như bước tới từ hư không.  

 

Thánh nữ Loan Loan ngẩng đầu lên liếc nhìn về phía bóng người mơ hồ phía xa, sau đó vui mừng hô lên: “Là Huyền Thổ Giáp, không ngờ nó lại tự mình xuất hiện!”  

 

Nói rồi Thánh nữ Loan Loan gấp gáp chuẩn bị chạy qua bên đó.  

 

“Chờ đã!”  

 

Diệp Vĩnh Khang nhìn về phía bóng người mơ hồ nơi xa, nhíu mày nói: “Nếu như không có nguyên nhân đặc biệt khác, Huyền Thổ Giáp có tự động chui ra khỏi đất hay không?”  

 

Thánh nữ Loan Loan cũng đột nhiên hoàn hồn trở lại, nói với vẻ mặt nghi hoặc: “Nói cũng phải, Huyền Thổ Giáp nên ở dưới lòng đất mãi chứ, sao lại đột nhiên chạy ra ngoài rồi?”  

 

 

 

“Chuyện xảy ra điều gì bất thường chắc chắn là có mưu kế bên trong”.  

 

Diệp Vĩnh Khang khẽ nhíu mày, sau khi nhắm mắt trầm ngâm mấy giây thì sắc mặt đột nhiên biến đổi: “Có gì đấy không đúng lắm, mau rời khỏi nơi này!”  

 

Nói xong anh kéo Loan Loan vội vàng lùi ra phía sau.  

 

“Anh làm gì thế, không dễ dàng gì mới tìm được nơi này, anh phát hiện ra gì rồi à?”  

 

Thánh Nữ Loan Loan dùng lực giằng tay Diệp Vĩnh Khang ra rồi lớn tiếng gào lên.  

 

Sắc mặt Diệp Vĩnh Khang rõ ràng trông hết sức nghiêm túc: “Tôi cảm nhận được một loại nguy hiểm gì đó đang tới gần chúng ta”.  

 

“Anh cảm nhận?”  

 

Loan Loan bật cười: “Tôi thấy anh rõ ràng chính là không tình nguyện, chúng ta khổ cực trăm bề để tìm tới nơi này, chỉ vì một câu cảm nhận của anh mà phải từ bỏ sao?”  

 

“Huyền Thổ Giáp đó đột nhiên xuất hiện trên mặt đất quả thực hơi bất thường, thế nhưng không thể vì điều này mà rút lui chứ?”  

 

Diệp Vĩnh Khang không biết phải giải thích thế nào.  

 

Anh thật sự không phải đang viện cớ, quả thực anh đã cảm nhận được một loại khí tức nguy hiểm đang tiến lại gần.  

 

Loại cảm giác này hết sức nhỏ bé, không thể dùng ngôn từ để biểu đạt một cách chính xác được.  

 

Đây là một loại bản năng đặc biệt dần được tôi luyện sau vô số lần đứng trên ranh giới sinh tử ngoài chiến trường.  

 

Mỗi một lần nguy hiểm sắp sửa cận kề thì Diệp Vĩnh Khang sẽ lại nảy sinh loại trực giác này một cách cực kỳ bản năng.  

 

Mà loại trực giác này cũng không phải huyền học gì, nó là đạo lý có tính khoa học.  

 

Rất nhiều loài động vật đều có trực giác sắc bén như vậy, bọn chúng luôn có thể nhận biết được nguy hiểm từ trước, ví như lúc mà thiên tai như là động đất chuẩn bị xảy ra thì gia cầm gia súc thậm chí là cá hay côn trùng đều sẽ có một số hành động cực kỳ bất thường.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK