Rầm!
Lâm Sư Hổ tức tới độ sắp sửa nổ tung tới nơi, luồng sát khí nồng đậm đột nhiên dâng lên từ trên cơ thể ông ta, ông ta gầm lên đầy phẫn nộ: “Bắt lấy cho tôi!”
“Tôi xem ai dám ra tay!”
Đội hộ vệ nhà họ Lâm bên cạnh đang chuẩn bị ra tay, Tần Đại Dạ mặc đồng phục bảo vệ bên cạnh đột nhiên uể oải hô lên một tiếng.
Giọng nói của hắn nghe có vẻ uể oải vô lực, có cảm giác giống như còn chưa tỉnh ngủ.
Có điều đám hộ vệ nhà họ Lâm đứng xung quanh vốn dĩ đang bừng bừng sát khí lại đột nhiên cảm nhận được một loại áp lực vô hình, giống như tai hoạ lớn sắp sửa xảy đến, tất cả đều không tự chủ được mà ngẩn ngơ tại chỗ.
“Không ngờ còn có một cao thủ”.
Lúc này, sau lưng Lâm Sư Hổ đột nhiên vang lên một giọng nói ồm ồm.
Cùng với giọng nói này, chỉ thấy một tên béo trọc đầu với cái bụng phệ to tướng, mặc một chiếc áo gi-lê chậm rãi bước ra từ trong đám người.
Đội hộ vệ nhà họ Lâm phản ứng trở lại, sau khi nhìn thấy người này thì đồng tử không khỏi co rút mạnh mẽ, không hẹn mà cùng đồng loạt lùi ra phía sau mấy bước.
Người này tới thì cũng không còn chuyện của bọn họ nữa rồi.
Tên béo núc ních này chính là một trong số ba cao thủ lớn dưới trướng Lâm Sư Hổ, biệt hiệu là Thiết Đông Qua, sức mạnh vô địch, tính cách tàn bạo, có lớp mỡ giống như bộ áo giáp, ngay cả búa rìu cũng không xuyên vào trong được.
Đừng thấy gương mặt hắn hiền từ phúc hậu giống như phật Di Lặc, nhưng hắn lại là người tàn bạo nhất trong số ba cao thủ lớn dưới trướng Lâm Sư Hổ, dù người nhà họ Lâm nhìn thấy hắn thì cũng đều phải khiếp sợ.
“Mày tự sát hay là để tao giúp mày chết?”
Thiết Đông Qua cười nói với Diệp Vĩnh Khang, đôi mắt bé tí ngập tràn vẻ hung hãn của loài dã thú nguyên thuỷ, thoạt nhìn cực kỳ bức người.
“Tao thấy mày vẫn nên giúp tao trước đi”.
Tần Đại Dạ tiến lên trước một bước, cái mũ đội lệch, bộ đồng phục bảo vệ bẩn thỉu xộc xệch trên người, mắt lim dim nói: “Đại ca tao thích sạch sẽ, nhìn thấy mấy thứ mỡ bầy nhầy là lại buồn nôn”.
“Thế nhưng tao thì khác, trước đây nhà tao có nuôi lợn, tao cũng khá quen với việc nhìn mấy thứ này rồi”.
Rầm!
Tần Đại Dạ vừa nói dứt lời, sắc mặt Thiết Đông Qua đột nhiên biến đổi!
Ánh sáng hung ác như của loài dã thú loé lên từ trong đôi mắt hắn, ngay sau đó hắn giơ một chân lên rồi đạp mạnh lên trên mặt đất.
Khi mặt đất rung lên, nền gạch lát đá xanh đột nhiên nứt toác ra một cái lỗ đủ lọt cả chân vào.
Đám hộ vệ nhà họ Lâm bên cạnh biến sắc, hoàn toàn không thể tưởng tượng được Thiết Đông Qua lại luyện được công phu tới cảnh giới này!
Lâm Sư Hổ cũng nở một nụ cười lạnh lùng, dặn dò: “Đừng giết chết cái tên ở giữa, tôi muốn hắn sống, hai người bên cạnh thì cứ tuỳ ý”.
“Tuân lệnh!”
Thiết Đông Qua đáp lời, sau đó trợn trừng mắt nhìn Tần Đại Dạ, chân bắt đầu tiến từng bước ra phía trước!
Tất cả hộ vệ nhà họ Lâm đứng bên cạnh đều đờ đẫn!
Mỗi một bước chân tiến lên trước của Thiết Đông Qua mạnh mẽ tới độ nền đá xanh cũng nứt toác ra thành một cái hố sâu hơn ba mét, đây là sức mạnh ở mức nào cơ chứ!
Hơn nữa tốc độ mỗi bước chân tiến lên trước của Thiết Đông Qua cũng ngày càng nhanh hơn.
Lúc chỉ còn cách Tần Đại Dạ khoảng chừng năm mét, cùng với một tiếng gầm lớn của Thiết Đông Qua, cả cơ thể nặng ít nhất hai trăm năm mươi cân của hắn đột nhiên bay vọt lên không, sau đó giống như một ngôi sao băng lao mạnh xuống dưới!