Mục lục
Truyện Trở về bên em - Diệp Vĩnh Khang (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nói xong, Tần Hạo đột nhiên nhặt một con dao thép rơi trên mặt đất trong trận giao tranh vừa rồi lên.  

 

“Mày… mày là thằng bất hiếu… Năm đó rõ ràng là mày đến tìm tao…”  

 

Lão phu nhân run lên vì tức giận, bà ta không thể ngờ rằng đứa cháu yêu quý nhất của mình lại nói ra những lời này với bà ta vào lúc này.  

 

Bà ta có thể chết vì đứa cháu trai quý giá này, nhưng bà ta tuyệt đối không thể chấp nhận được sự bịa đặt ghê tởm mà Tần Hạo nói về mình.  

 

Nhưng bà ta vừa mới nói được một nửa, Tần Hạo không chút do dự giơ dao lên chém mạnh vào cổ của bà ta.  

 

Bà cụ ngã xuống vũng máu, máu trào ra từ cổ, hai mắt trợn trừng.  

 

Bà ta có nằm mơ cũng không ngờ được có ngày mình lại chết trong tay đứa cháu trai yêu quý nhất.  

 

“Anh, đều là trò quỷ do bà già này bày ra”.  

 

Tần Hạo nhìn Tần Phong, chân thành nói: “Khi đó em bị bà ta làm cho mụ mị đầu óc nên mới làm ra chuyện như vậy, bây giờ bà ta đã bị trừng phạt rồi”.  

 

“Tai họa của nhà họ Tần đã hoàn toàn bị diệt trừ. Sau này em nhất định sẽ hết lòng giúp đỡ anh lãnh đạo nhà họ Tần, em tin rằng dưới sự lãnh đạo của anh, nhà họ Tần nhất định sẽ đạt được những thành tựu lớn hơn!”  

 

Tần Phong từ đầu đến cuối vẫn tỏ ra rất bình tĩnh, nhìn Tần Hạo đang cật lực diễn trò ở trước mắt.  

 

Mãi cho đến khi đối phương nói xong, Tần Phong mới nhẹ giọng nói: “Trước đây tôi chỉ nghĩ rằng cậu là một người độc ác, không ngờ rằng cậu xấu xa đến tận xương tủy, đừng giãy giụa nữa, hôm nay, cậu nhất định phải chết!”  

 

Nói xong, Tần Phong đột nhiên ra tay, vọt tới đập vào mũi của Tần Hạo một cái khiến cho mũi của hắn lập tức dán chặt vào mặt!  

 

Bụp bụp bụp!  

 

Nhưng như vậy Tần Phong vẫn chưa dừng tay, tiến lên hai bước, một tay nắm lấy bả vai của Tần Hạo, tay còn lại điên cuồng đánh vào ngực và bụng của hắn.  

 

Bụp bụp bụp bụp bụp bụp!  

 

Rắc, rắc!  

 

Âm thanh bị bóp nghẹt và tiếng xương gãy không ngớt.  

 

Đám người nhà họ Tần ở bên cạnh rùng mình như thể nghe thấy giọng nói vang vọng từ địa ngục vậy.  

 

“Tần Phong, hắn đã chết rồi”.  

 

Yên Vĩ Điệp tiến lên một bước nắm lấy tay Tần Phong đã mất kiểm soát, khi đó Tần Phong mới chậm rãi buông tay.  

 

Cơ thể của Tần Hạo đã sớm trở thành một đống bầy nhầy, nội tạng và xương cốt đã bị đánh tan thành từng mảnh, các phần trên cơ thể nằm rải rác trên mặt đất như một cái bao tải bị vỡ, máu chảy ra lênh lánh, khuôn mặt méo mó, hắn đã kết thúc cuộc đời của mình bằng cách khó coi nhất.  

 

Tần Phong chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt rơi vào đám người nhà họ Tần đang run rẩy.  

 

“Cậu cả, tha mạng, đây đều là do lão phu nhân và Tần Hạo làm, không liên quan gì đến chúng tôi cả!”  

 

Một đám người nhà họ Tần quỳ trên mặt đất khóc lóc van xin, đổ hết mọi tội lỗi cho Tần Hạo và lão phu nhân.  

 

“Không liên quan gì đến các người?”  

 

Tần Phong lạnh lùng liếc nhìn đám người nhà họ Tần đang quỳ trên mặt đất, trong mắt hiện lên vẻ giễu cợt và một nỗi buồn không thể giải thích được.  

 

“Năm đó kế hoạch hãm hại tôi được lên kế hoạch rất cẩn thận tỉ mỉ, không lộ chút sơ hở nào, bất kỳ chi tiết nào cũng không xuất hiện bất kỳ sơ suất nào”.  

 

“Nếu như không có các người giúp đỡ, kế hoạch đó có thể kỹ lưỡng đến mức đó được không?”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK