Mục lục
Truyện Trở về bên em - Diệp Vĩnh Khang (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vị đạo diễn râu ria kiên quyết nói: "Vừa rồi Tiểu Mã cũng đã tìm gặp tôi, hứa hẹn với tôi những điều kiện rất hậu hĩnh, nhưng dù cậu ta có nói gì đi nữa, trừ khi cô đuổi tôi đi, tôi, nếu không Quách Đào tôi, nhất định sẽ không rời khỏi công ty”.

 

"Nhưng bây giờ đã không còn đoàn làm phim nữa rồi”.

 

Hạ Huyền Trúc nói.

 

"Vậy thì sao?"

 

Quách Đào kiên quyết nói: "Nếu đoàn phim đã không còn nữa thì cùng lắm là tôi chờ bộ phim tiếp theo. Dù công ty điện ảnh và truyền hình không còn nữa, tôi cũng ở lại công ty làm việc khác”.

 

"Tôi cũng không phải là thánh nhân gì, cũng tham lam danh lợi, mỗi ngày đều mong một ngày được nổi tiếng”.

 

"Nhưng tôi cũng biết rằng có một số thứ còn quan trọng hơn cả danh vọng lợi lộc quan trọng hơn. Năm nay tôi đã ngoài bốn mươi, nửa đầu cuộc đời của tôi cũng gọi là nát”.

 

"Để hiện thực hóa giấc mơ là đạo diễn trong lòng, tôi chưa bao giờ lựa chọn thỏa hiệp. Từng bị đói, từng ngủ ở cầu vượt bị người ta chế giễu và xem thường không biết bao nhiêu lần”.

 

"Mỗi khi tôi nói với người khác rằng tôi muốn trở thành một đạo diễn, mọi người đều chế nhạo và nói tôi viển vông”.

 

"Trước đây lúc công ty điện ảnh và truyền hình Huyền Trúc được thành lập, tôi đã nộp hồ sơ, vốn nghĩ cũng sẽ không có tin tức gì giống như trước đây”.

 

"Thật không ngờ lại nhận được cuộc gọi mời phỏng vấn, hơn nữa còn cho tôi cơ hội thể hiện tài năng của mình”.

 

"Vị trí tôi ứng tuyển vốn là đạo diễn điều hành, nhưng tôi không ngờ cô lại để tôi làm tổng đạo diễn!"

 

"Hơn nữa còn giao bộ phim đầu tiên của công ty cho tôi, chỉ cần sự tin tưởng này cũng như việc công nhận tài năng của tôi, đối với Quách Đào tôi mà nói, đời này đã mãn nguyện lắm rồi!"

 

"Cho nên, cho dù có chuyện gì xảy ra, trừ khi công ty đuổi tôi đi, dù là bảo vệ trông cổng, tôi cũng phải ở lại công ty!"

 

Lời nói dõng dạc này của vị đạo diễn râu quai nón khiến Hạ Huyền Trúc cảm thấy khá xúc động, đồng thời cảm thấy áy náy.

 

Cô không ngờ người đàn ông trung niên bình thường lầm lì ít nói này, vào thời khắc mấu chốt lại có cốt cách như vậy.

 

Áy náy là vì cô biết lúc này bản thân đã không còn có thể làm gì để ông ấy có thể tiếp tục phát triển tài năng và hoài bão của mình nữa.

 

"Vợ à, có phải bây giờ bên phía công ty điện ảnh vẫn do anh quyết định?”

 

Lúc này, Diệp Vĩnh Khang đột nhiên nói.

 

Hạ Huyền Trúc sửng sốt, gật đầu nghi ngờ hỏi: "Anh muốn làm gì?"

 

"Em cứ trả lời trước đi”.

 

"Đúng vậy, hiện giờ anh là người phụ trách ở đó”.

 

"Vậy thì tốt!"

 

Diệp Vĩnh Khang nhìn Hạ Huyền Trúc nói: "Bây giờ, lấy tư cách là người phụ trách anh đề nghị với em,dự án bộ phim sẽ không thay đổi, lịch trình vẫn như cũ, mọi thứ sẽ diễn ra như thường lệ!"

 

Nói xong, anh quay đầu nhìn về phía vị đạo diễn râu ria hỏi: "Nếu đáp ứng đủ các điều kiện, từ bây giờ ông bắt đầu chuẩn bị quay lại bộ phim lại từ đầu, có thể hoàn thành trước ngày công chiếu không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK