Mục lục
Truyện Trở về bên em - Diệp Vĩnh Khang (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thấy đám người này nói thế nào cũng không thông, Triệu Đại Lục lo lắng nói: “Phong Tử, kệ đi, họ muốn thế nào thì làm!”  

 

“Dù sao đây cũng là mệnh lệnh của anh Diệp. Chúng ta chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình là được rồi. Về phần bọn họ kháng lệnh, dù sao cũng chỉ có ba tiếng, muốn làm thế nào thì làm!”  

 

Triệu Đại Lực nói xong liền chào Tần Phong rồi cùng đám người hiểu biết hơn đi thẳng vào trong trung tâm thương mại mà không quay đầu lại.  

 

“Này này, mấy người đừng đi chứ…”  

 

Nhóm người bên ngoài trở nên lo lắng, căng thẳng nói: “Làm sao bây giờ, chúng ta có nên vào không?”  

 

Một người trong số họ nghiến răng nói: “Đừng nghĩ nhiều như vậy làm gì, vào đi. Đây là mệnh lệnh, nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ ghi kết quả vào phần đánh giá đấy”.  

 

Câu nói này khiến ai cũng phải động lòng, đối với họ, kết quả đánh giá còn quan trọng hơn cả tính mạng.  

 

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng căng thẳng, tất cả mọi người chỉ đành cắn răng, lần lượt đi vào bên trong khu trung tâm thương mại.  

 

“Nhiều cửa hàng như vậy, nên đi đâu mua đồ phù hợp đây!”  

 

Nhóm người này sau khi đi vào lại cảm thấy đau đầu, hầu hết bọn họ đều tới từ vùng núi hẻo lánh, nơi xa xỉ nhất mà họ từng đến chính là chợ nông sản trong thị trấn.  

 

Vì vậy đối với trung tâm mua sắm cao cấp như vậy họ hoàn toàn không biết nên mua thế nào.  

 

“Như này đi, chúng ta làm theo những gì mà huấn luyện viên thường ngày dạy, coi đây như một trận chiến đi!”  

 

Lúc này đột nhiên có người dè dặt đề nghị.  

 

“Trận chiến? Mà đánh ai?”  

 

Có người khó hiểu hỏi.  

 

Người đó nghiến răng nói: “Không phải tôi nói là đánh người, chúng ta không phải đã học một lớp lý thuyết chiến thuật sao? Trước khi đánh nhau chúng ta cần phải làm gì?”  

 

“Khảo sát!”  

 

“Đúng, khảo sát!”

 

Sau đó nhóm người này ngồi xổm xuống đất, bắt đầu triển khai ‘trận chiến’.  

 

Người đi dạo xung quanh đều liếc nhìn vài cái, thắc mắc không biết nhóm ‘công nhân nông dân’ này đang muốn làm gì.  

 

Nhưng họ sẽ không bao giờ ngờ được thứ mà nhóm người này đang bàn bạc hóa ra lại là một kế hoạch chiến thuật cực kỳ chuyên nghiệp!  

 

“Đại khái là như vậy, bây giờ hãy chia ra và hành động theo nhóm hai người, lúc nào cũng phải giữ liên lạc, hành động thôi!”  

 

Theo mệnh lệnh, cả đám người nhanh chóng tản ra theo nhóm hai người, bắt đầu một bàn biểu diễn vô cùng sống động và… hài hước chưa từng có.  

 

Hai người trong số đó được chỉ định lên tầng năm để khảo sát.  

 

Họ phải tìm mục tiêu tương ứng trong khu vực mà họ phụ trách, cũng là điều mà Diệp Vĩnh Khang đã nói trước đây, chính là quần áo sang trọng nhất, đẹp nhất và đắt tiền nhất.  

 

Cả hai đều đen và gầy, mặc đồng phục ngụy trang kiểu cũ đầy bùn như thể mới vác hai bao tải bùn trên người vậy.  



Hai người bước đi vô cùng thận trọng, từng bước từng bước dè dặt, chỉ cần có người nhìn về phía họ một cái lập tức họ sẽ cúi đầu đỏ mặt. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK