Mục lục
Truyện Trở về bên em - Diệp Vĩnh Khang (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

  

 

Nếu chỉ là Thiên Long Quyết của Diệp Vĩnh Khang và Phần Hỏa Quyết của Loan Loan thì không thể phá hủy một vùng rộng lớn như thế này.  

 

Có lẽ những xác ướp chết trong con hẻm ấy trước đó cũng tấn công bông hoa màu tím theo nhiều cách khác nhau.  

 

Chỉ là tất cả các cuộc tấn công của họ đã được chuyển đến đây mà không có ngoại lệ.  

 

Ngoài ra, có rất nhiều loại vũ khí nằm rải rác trên đống đổ nát, có lẽ khi đó những người ấy đã ném vũ khí vào bông hoa tím.

 

“Xem ra chỉ có số ít là biến thành xác ướp, phần lớn hơn đến xương còn chẳng còn”.  

 

Loan Loan nhìn khu vực hoang tàn trước mắt, không khỏi thở dài nói một câu.  

 

Diện tích khu này rất lớn, hơn nữa các tòa nhà bên trong đều được làm bằng đá rắn.  

 

Lúc này lại đổ nát giống như một đống gạch vụn, điều này cho thấy nó đã phải hứng chịu bao nhiêu cuộc tấn công dữ dội trong hàng nghìn năm.  

 

Những người bị biến thành xác ướp trong con hẻm đó còn được coi là trong cái rủi có cái may, vì ít ra họ vẫn còn toàn thây.  

 

Diệp Vĩnh Khang nhìn đống đổ nát trước mặt, nói: "Sau khi đạt đến trình độ tu luyện nhất định, trong xương, kinh mạch và cơ bắp của cơ thể sẽ xảy ra một số thay đổi tinh vi".  

 

"Vì vậy, một số người không còn xương sau khi bị những xúc tu đó siết cổ, và một số người có tu luyện cao hơn đã giữ được cơ thể của họ”.  

 

“Lần này chúng ta tới được đây cũng coi như là may mắn rồi. Bởi vì tu vi của những người đã biến thành xác khô trong con hẻm kia nhất định không yếu hơn chúng ta chỗ nào cả”.  

 

“Đặc biệt là những đặc vệ đại nội với những chiếc roi lớn đó. Nhiệm vụ quan trọng như vậy, khi đó Hoàng đế nhất định đã lựa chọn những người ưu tú nhất trong số hàng nghìn người”.  

 

Loan Loan cảm thấy chuyện này khá tự hào, mỉm cười nói: “Không ngờ rằng chúng ta lại trở thành những người đến được đây sau nhiều năm như vậy, những cao thủ danh tiếng lẫy lừng các thời đại đó đều không bằng chúng ta, chuyện này có thể khoe khoang cả đời đấy”.  

 

Diệp Vĩnh Khang khẽ lắc đầu: "Thứ nhất, như vừa rồi tôi đã nói, một phần rất lớn là nhờ may mắn chúng ta mới có thể tới đây an toàn".  

 

“Nếu như Huyền Thủy Giáp không kịp thời xuất hiện, hai chúng ta e rằng đã mất mạng từ lâu rồi. Vì vậy chuyện này không thể chứng minh rằng chúng ta mạnh hơn những cao thủ thời cổ đại đó được. Chúng ta chỉ là may mắn hơn họ chút mà thôi”.  

 

“Thứ hai, chúng ta không phải là những người đầu tiên tới đây”.  

 

Diệp Vĩnh Khang vừa nói, vừa chỉ vào những vũ khí khác nhau nằm rải rác trên đống đổ nát, và nói: "Những vũ khí này từ đó bay tới, lẽ ra chúng phải được cắm thẳng vào bức tường đá".  

 

"Nhưng lúc này, những vũ khí này đều nằm rải rác trên mặt đất, chứng tỏ trước đó đã có rất nhiều người tới đây, bọn họ đã lựa chọn những vũ khí tốt nhất trong đống này để mang đi”.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK