Nhưng điều này làm chậm trễ tốc độ của Diệp Vĩnh Khang, cơ thể đang lao nhanh trong không trung bắt đầu nhanh chóng rơi xuống.
Khoảnh khắc ngón chân tiếp đất, anh lại bật lên.
Tuy nhiên liềm bay của lão ăn mày lại tấn công, Diệp Vĩnh Khang trong lúc bất lực, buộc phải thay đổi phương hướng, lại vì tốc độ bị cản trở rồi rơi xuống.
Nhưng lần này Diệp Vĩnh Khang không vội vao lên trên nữa mà chuyển hướng, tấn công lão ăn mày!
Bởi vì chỉ cần lão ăn mày quấy nhiễu thì anh không thể nào thành công được, trước lúc đó buộc phải trừ khử lão!
Tuy nhiên khi anh chuẩn bị lao tới trước mặt đối phương, lão ăn mày lại lập tức chuồn mất!
Khi Diệp Vĩnh Khang chuyển hướng lên tầng hai, liềm bay của lão ăn mày lại sẽ lập tức tấn công!
Nhưng chỉ cần Diệp Vĩnh Khang đổi ý tấn công lão ăn mày, lão sẽ không vướng bận gì mà chỉ tập trung né tránh Diệp Vĩnh Khang!
Mí mắt Diệp Vĩnh Khang nháy liên tục!
Cái cưa máy treo trên đầu Hạ Huyền Trúc càng lúc càng gần, nhưng trước sự cản trở của lão ăn mày, anh lại lực bất tòng tâm!
Anh cũng cố gắng tấn công lão ăn mày bằng những vật thể như đá bay, nhưng mặc dù lực chiến đầu của lão không ra sao nhưng khả năng tránh né lại vô cùng linh hoạt cộng thêm việc nắm rõ trong tay vị trí của nhà máy bỏ hoang này nên mọi đòn tấn công hoàn toàn không có hiệu quả!
Lúc này, cưa máy cách đỉnh đầu của Hạ Huyền Trúc chưa đầy một mét!
Trán Diệp Vĩnh Khang lấm tấm mồ hôi, anh chưa bao giờ cảm thấy bất lực cùng tuyệt vọng như lúc này.
Hai tay Hạ Huyền Trúc nắm chặt lấy sợi dây, hoàn toàn không có ý định buông ra, hét lớn: “Chồng à, tiếp tục đi!”
Diệp Vĩnh Khang nghiến răng, đột nhiên xoay người, lao về phía tầng hai.
Quả nhiên chiếc liềm bay của lão ăn mày lại lao tới.
Nhưng lần này Diệp Vĩnh Khang không lựa chọn tránh né!
Lúc này anh chỉ có thể để cơ thể chịu đòn chí mạng của liềm bay thì mới mong hóa giải được cưa máy!
“Đừng mà!”
Hạ Huyền Trúc cũng nhìn ra được Diệp Vĩnh Khang rốt cuộc muốn làm gì, lập tức sợ hãi hét lên một tiếng.
Trong nháy máy, chỉ nghe thấy ầm một tiếng, chiếc cưa máy đột ngột dừng lại!
Sự thay đổi đột ngột này khiến cơ thể Diệp Vĩnh Khang choáng váng ngay lập tức, sau đó anh nhanh chóng xoay người, phản đòn về hướng ngược lại.
Mí mắt lão ăn mày nhảy loạn lên, sắc mặt thay đổi rõ rệt!
Rõ ràng lão không ngờ được cưa máy lại đột ngột dừng lại!
Nhưng càng tệ hơn nữa là lão vừa nhìn thấy Diệp Vĩnh Khang mặc kệ liềm bay, trực tiếp lao thẳng về phía tầng hai. Vì an toàn của bản thân nên lão cũng vội vàng theo sát Diệp Vĩnh Khang.
Khi cố gắng phi liềm vào người Diệp Vĩnh Khang, bản thân lão cũng tiến lên vài phần, vì vậy lúc này cơ thể của lão ở rất gần Diệp Vĩnh Khang!
Cộng thêm quán tính phóng nhanh về phía trước, lúc này không thể ép cơ thể vặn vẹo để chuyển hướng được!
Bụp bụp bụp bụp bụp!
Một loạt đòn đánh của Diệp Vĩnh Khang đập chính xác vào người lão ăn mày, cơ thể lão lập tức bay về phía sau như diều đứt dây, sau đó đập mạnh xuống đất, phun ra một ngụm máu từ miệng, mất năng lực chiến đấu ngay lập tức!
Sau khi giải tỏa được mối nguy hiểm do lão ăn mày đem lại, Diệp Vĩnh Khang lại nhanh chóng nhảy lên tầng hai, giơ tay đấm gãy chiếc máy cưa đang treo bên trên đầu Hạ Huyền Trúc!
Sau đó lao nhanh về phía trước cởi trói cho Tần Hạc đang hấp hối.