Tiểu Mã ngồi ở hàng ghế sau, bị kẹp giữa hai người đàn ông mặc vest, trong lòng run rẩy, không biết những người này rốt cuộc muốn làm gì.
"Im mồm, đến nơi thì biết”.
Một người đàn ông mặc vest trừng mắt nhìn Tiểu Mã, Tiểu Mã bị dọa đến rùng mình, vì vậy hắn ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Lúc này, Tiểu Mã vô cùng sợ hãi, tay chân run lẩy bẩy, hoàn toàn mất đi dáng vẻ ngông nghênh như một "ngôi sao lớn" thường ngày của mình.
Xe chạy tới bãi đậu xe dưới tầng hầm của một khách sạn, Tiểu Mã bị hai người đàn ông mặc đồ đen một trái một phải kẹp ở giữa, đi thang máy thẳng lên tầng cao nhất.
"Vào đi, bên trong có người chờ anh”.
Hai người đàn ông mặc đồ đen mở một cánh cửa gỗ chạm khắc sang trọng ra, đẩy Tiểu Mã vào trong rồi đóng cửa lại.
Tiểu Mã không còn cách nào khác, run rẩy bước vào, phát hiện đây là phòng tổng thống của một khách sạn sang trọng, một mùi thơm thoang thoảng phả vào mặt, trang trí bên trong cũng rất xa hoa.
"Anh là Mã Chí Khôn à?”
Lúc này, bên cạnh hắn đột nhiên vang lên một giọng phụ nữ.
Tiểu Mã bị dọa tới mức run rẩy, theo bản năng quay đầu lại nhìn thấy một phụ nữ trẻ ăn mặc sang trọng, tay cầm ly rượu vang bước ra khỏi phòng.
"Chúng ta... quen biết nhau sao?"
Tiểu Mã nuốt nước bọt càu nhàu một câu. Người phụ nữ này có thân hình nóng bỏng, nước da trắng trẻo, trong từng động tác giơ tay nhấc chân đều đầy quyến rũ như có như không. Cô ta khoảng hai lăm hai sáu tuổi, trên người có một loại hương vị của phụ nữ trưởng thành, có thể nói là báu vật.
"Trước đây không quen, có điều bây giờ quen rồi”.
Người phụ nữ duyên dáng ngồi lên sô pha, hai chân bắt chéo, nhẹ nhàng lắc chai rượu vang trong tay, cười nói: "Tôi tên là Kiều Tử Huyên, là tổng giám đốc của công ty điện ảnh và truyền hình Kiều Tuyên, anh Mã Chí Khôn, tôi có thể mời anh một ly rượu vang được không?"
"Cái gì, cô là Kiều Tử Huyên?"
Tiểu Mã kinh hãi chân tay luống cuống, từ lâu hắn đã nghe nói tổng giám đốc công ty điện ảnh và truyền hình Kiều Tuyên là một người phụ nữ tên Kiều Tử Huyên, nhưng người này vô cùng khiêm tốn, ít khi xuất hiện trước công chúng, cũng rất ít người gặp được cô ta ở ngoài đời.
Nhưng không ngờ lại là một phụ nữ trẻ đẹp như vậy.
"Xin chào sếp Kiều, rất hân hạnh được gặp cô!"
Tiểu Mã phấn khích đến mức không biết tay chân nên để đâu.
Mặc dù hắn không hoàn toàn rõ ràng về công ty điện ảnh và truyền hình Kiều Tuyên, nhưng từ quy mô của nơi đóng đô của công ty thì có thể thấy được người phía sau phải là người có lai lịch không nhỏ, nếu không thì không thể trong một khoảng thời gian xây dựng được một phim trường lớn như vậy.
"Anh Mã khách khí rồi, tôi cũng cảm thấy rất vui mừng có thể quen biết anh Mã đây, ngồi xuống và uống một ly rượu vang trước đã”.
Kiều Tử Huyên niềm nở mời Tiểu Mã ngồi đối diện, tự mình rót một ly rượu vang cho hắn.
"Anh Mã, lần này mời anh tới đây, một là vì đã nghe được đại danh của anh từ lâu, vô cùng muốn làm quen với anh”.
Mặc dù tuổi Kiều Tử Huyên không lớn lắm nhưng cách ăn nói, cử chỉ của cô ta lộ ra sự già dặn và chững chạc hơn tuổi.
"Đâu có, đâu có, danh tiếng của sếp Kiều mới thật là vang dội, không ngờ lại là một cô gái xinh đẹp, có thể quen biết sếp Kiều là vinh hạnh của tôi”.