Mục lục
Truyện Trở về bên em - Diệp Vĩnh Khang (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hành vi của họ đã ảnh hưởng không nhỏ đến việc kinh doanh ở đây, người bên ngoài mà nhìn thấy cảnh bên trong thì ai còn dám vào nữa?

 

Một người phục vụ lịch sự bước tới nhắc nhở nhưng đổi lại lại bị vả cho hai cái, còn bị nhổ mất răng cửa.

 

Bất đắc dĩ, người phục vụ khác trong quán đã phải gọi điện cho ông chủ.

 

Mở được quán bar thì chắc chắn người đó cũng không phải loại lương thiện gì.

 

Một lúc sau, mấy chiếc ô tô chạy nhanh qua đó.

 

Hơn chục người hùng hổ xông vào quán, người cầm đầu là một người đàn ông trung niên, để râu quai nón và đeo một sợi dây chuyền vàng lớn.

 

Mấy tên đàn ông xăm trổ cũng dừng lại, quay đầu nhìn khoảng gần chục tên côn đồ đang cầm hung khí giết người.

 

Tuy nhiên, trên khuôn mặt của chúng không hề lộ ra chút hoảng sợ nào, mà lại mỉm cười, trong mắt tràn đầy sự khinh thường và mỉa mai không che giấu.

 

Ông chủ râu quai nón cũng là người từng trải, nhìn vẻ mặt thoải mái của mấy ngườiđó, liền biết những người này hẳn là không phải kiểu tầm thường.

 

"Các anh em đến đây uống rượu quả là vinh hạnh cho Triệu Cương Cường tôi".

 

"Chỉ là tiệm của tôi nhỏ, đám anh em dưới trướng còn phải dựa vào tiệm này kiếm sống".

 

"Mấy anh em thế này, khách khác ngại không dám vào, mong mấy anh em chiếu cố".

 

"Bản thân tôi mất một ít tiền cũng không thành vấn đề, nhưng những anh em dưới trướng, nếu ngay cả ăn cũng không được no, e rằng đến lúc đó tôi cũng không cản được họ đâu".

 

Ông chủ râu quai nón chắp tay với mấy người, dĩ hòa vi quý trong kinh doanh rất quan trọng, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì thôi, nếu có thể không động thủ thì đừng động thủ.

 

Hơn nữa, lời nói của ông chủ râu quai nón kia tưởng chừng nhẹ nhàng nhưng thực chất lại có ẩn ý, một mặt thì báo tên, mặt khác lại hàm ý đe dọa, có thể nói là một câu hai ý nghĩa.

 

Tuy nhiên, mấy kẻ xăm trổ kia sau khi nghe xong lại không hề có chút phản ứng nào, vẫn nở nụ cười bỡn cợt.

 

Một tên to con trong số chúng để tóc húi cua, làn da ngăm đen mỉm cười với ông chủ râu quai nón: "Triệu Cương Cường, phải không? Đã lâu mới được diện kiến. Nghe danh trên giang hồ đã lâu nhưng mãi chưa được gặp mặt, hôm nay coi như gặp được chính chủ rồi".

 

"Chỉ là con người tôi không học nhiều, nghe không hiểu câu nói của ông có ý gì, xin chỉ rõ".

 

Sắc mặt của ông chủ râu quai nón trong phút chốc trùng xuống, thái độ của đối phương cho thấy hôm nay hắn chắc chắn muốn gây chuyện!

 

Không đợi ông ta mở miệng, một tên đàn em sau lưng đột nhiên giận dữ hét lên: "Có nghĩa là cút khỏi đây ngay lập tức, nếu không nửa đời còn lại của mày sẽ ngồi xe lăn đấy!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK