Lâm Quốc Thư không nói gì, cả người xụi lơ trên sô pha, nhưng ánh mắt nhìn Diệp Vĩnh Khang vẫn mang theo tia phẫn nộ cuối cùng.
Diệp Vĩnh Khang sao lại không nhìn ra đối phương đang suy nghĩ gì chứ, anh nở nụ cười hờ hững: "Nghe nói gia chủ Lâm có quan hệ rất tốt với bên Yến Kinh, vậy thế này đi, để tôi biểu diễn cho ông xem một màn ảo thuật liên quan đến việc này”.
Nói xong, Diệp Vĩnh Khang lại mở điện thoại tiện tay gửi đi một tin nhắn.
Khóe miệng Lâm Quốc Thư chợt giật giật.
Quan hệ với bên Yến Kinh, là con át chủ bài cuối cùng của ông ta, cũng là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của ông ta, chẳng lẽ người trước mặt này...
Không, nhất định không thể!
Lâm Quốc Thư thầm nghĩ trong lòng, chỗ dựa mà ông ta quen biết ở bên đó chính là người thường xuất hiện trong các chương trình phát sóng tin tức của chính phủ.
Cho dù là thanh niên trước mặt có thủ đoạn đến nhường nào, cậu ta có thể ra tay với nhân vật lớn kia sao?
Tinh tinh...
Ngay khi Lâm Quốc Thư đang nghĩ ngợi lung tung, một hồi chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Khi Lâm Quốc Thư nhìn thấy người gọi hiện trên màn hình, cả người ông ta bỗng run lẩy bẩy, như thể có một luồng điện cực mạnh chạy qua cơ thể.
Lại ngẩng đầu nhìn người thanh niên như cười như không ở trước mặt, Lâm Quốc Thư không dám bắt điện thoại.
Nhưng cuối cùng ông ta vẫn nghiến răng nhấn nút nghe.
"Alo, đại ca, sao đột nhiên nhớ tới gọi điện thoại cho em, là có gì dặn dò sao...”
Lâm Quốc Thư đã cố gắng hết sức để giữ cho giọng mình thoải mái và bình tĩnh.
"Đừng gọi tôi là đại ca, ai là đại ca của ông?"
Đầu bên kia điện thoại vang lên tiếng gầm rú xen lẫn giận dữ: "Ông nghe rõ cho tôi, hiện giờ tôi thực sự nghi ngờ rằng tập đoàn Lâm Thị của ông có liên quan đến việc cạnh tranh bất chính, rửa tiền, trốn thuế và các tội danh khác”.
"Đích thân tôi sẽ chỉ đạo một đội điều tra tiến hành điều tra tập đoàn Lâm Thị của các ông, bây giờ yêu cầu các ông lập tức dừng lại mọi hoạt động kinh doanh cho đến khi có kết quả điều tra cuối cùng!"
Người bên kia nói xong thì cúp điện thoại luôn.
"Alo, alo, alo đại ca, chuyện này rốt cuộc là thế nào?"
Lâm Quốc Thư gần như đã sụp đổ, hét vào điện thoại.
"Cậu Diệp, tôi sai rồi, cầu xin cậu giơ cao đánh khẽ, bỏ qua cho tập đoàn Lâm Thị chúng tôi!"
Lúc này, Lâm Quốc Thư đã không còn nghi ngờ Diệp Vĩnh Khang nữa.
Trong hai phút, thao túng giá dầu mỏ và tài nguyên khoáng sản ở Trung Đông!
Cũng chỉ trong hai phút, có thể điều động hàng chục nhà tài phiệt lớn công kích cổ phiếu Phố Wall!
Chỉ cần một tin nhắn cũng có thể khiến thái độ của vị đại ca tai to mặt lớn mà ông ta quen biết nhiều năm quay ngoắt 180 độ!
Chọn bừa một trong ba chuyện này cũng đều hoang đường như trong truyện Ngàn lẻ một đêm!
Nhưng người thanh niên trước mặt này lại dễ dàng làm được cả ba chuyện khó tin này!