Mục lục
Truyện Trở về bên em - Diệp Vĩnh Khang (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Trước đây tôi từng nghe một người chỉ huy của Giáo phái áo đỏ chúng tôi nói rằng có rồng trên thế giới này, hơn nữa anh ta còn từng đối phó với con rồng đó. Lúc đó tôi không tin, cho rằng anh ta chém gió, bây giờ mới biết hóa ra mình đã hiểu nhầm anh ta".  

 

Loan Loan thở dài nói.  

 

“Ồ, còn có chuyện đó sao?”  

 

Diệp Vĩnh Khang có chút kinh ngạc: “Người chỉ huy đó của các cô trước đây đã từng gặp Thần Rồng rồi sao?”  

 

Thánh nữ Loan Loan gật đầu nói: “Khi đó tôi cũng chỉ là vô tình nghe được, có một lần anh ta ra ngoài làm việc, nửa tháng sau mới quay về”.  

 

“Khi trò chuyện với những người chỉ huy khác, tôi tình cờ đi ngang qua, nghe thấy anh ta nói rằng mình bị một con rồng ‘phục vụ’ ở bên ngoài”.  

 

“Nhưng lời đó nửa thật nửa giả, rồng làm sao có thể phục vụ anh ta được… Anh nói xem đúng không? Này, này, anh cười gì vậy?”  

 

Diệp Vĩnh Khang cười đến gần như trào ra nước mắt, gật đầu đồng ý: “Tôi tin rằng anh ta nhất định không phải bốc phét đâu, hơn nữa rất nhiều đàn ông đã từng bị một con rồng phục vụ qua”.  

 

Thánh Loan Loan thuần khiết kinh ngạc nói: "A? Rồng thích làm nhân viên phục vụ sao?”  

 

Diệp Vĩnh Khang không biết nên cười hay nên khóc, cũng không biết nên giải thích thế nào với cô gái đơn giản này.  

 

Nhưng lúc này anh cũng không phải nghĩ nhiều như vậy, bởi vì sau khi Thần Rồng gầm lên một tiếng, nó mở cái miệng đầy máu ra, cái đầu to lớn đột nhiên mổ vào hai người bọn họ.  

 

Cả hai thở dài, chuẩn bị sẵn tâm lý trở thành đồ ăn trong bụng rồng.  

 

Vù!  

 

Đúng lúc này, một luồng chân khí cực kỳ hung hãn đột nhiên truyền tới.  

 

Luồng chân khí này cực kỳ dữ dội, đập thẳng vào đầu của Thần Rồng, thậm chí buộc nó phải ngả về phía sau.  

 

Ngay sau đó, một bóng đen xẹt qua phía sau trên không trung, bay đến chỗ cách Diệp Vĩnh Khang và Thánh nữ Loan Loan khoảng chừng 30 thước, giơ hai lòng bàn tay lên, lập tức bộc phát ra một luồng chân khí mạnh mẽ trấn áp Thần Rồng.  

 

Trong phút chốc, toàn bộ mặt đất bắt đầu kịch liệt run rẩy, cát đá bay tứ tung, bao phủ cả đất trời!  

 

Loan Loan ngẩn người, nhìn chằm chằm bóng dáng cách đó vài mét đang chiến đấu vớ Thần Rồng ở giữa không trung, không biết có phải mình đang nằm mơ hay không.  

 

Cô ta vừa được tận mắt chứng kiến sức mạnh của Thần Rồng đó, cho dù mạnh như lão quái vật Xích Viêm mà ở trước mặt nó cũng chỉ là một con kiến nhỏ bé không hề có sức chống trả.  

 

Tuy nhiên, tại thời điểm này, có một người có thể sử dụng chân khí của mình để trấn áp Thần Rồng!  

 

Không chỉ Thánh nữ Loan Loan, mà ngay cả Diệp Vĩnh Khang cũng trợn tròn mắt vì kinh ngạc!  

 

Thực lực mạnh mẽ như vậy, lại có thể quyết đấu với Thần Rồng, mẹ kiếp còn là người nữa không?  

 

Nhưng ngay sau đó, vẻ mặt của Diệp Vĩnh Khang chuyển từ ngạc nhiên sang nghi ngờ.  

 

Anh đột nhiên phát hiện ra chân khí này rất quen thuộc, hình như rất giống với chân khí của chủ nhân đứng phía sau lưng ở Hồ Hàn U trước đây!  

 

Chẳng lẽ, chính người trước mặt đã cứu anh lúc ở bên cạnh Hồ Hàn U sao?  

 

Bởi vì người này quay lưng với Diệp Vĩnh Khang và Loan Loan, vì vậy không thể nhìn thấy khuôn mặt của người đó, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng.  

 

Người này cao lớn vạm vỡ, mặc áo choàng đen, bởi vì không nhìn rõ tướng mạo nên không xác định được tuổi tác.  

 

Điều khiến Diệp Vĩnh Khang vô cùng ngạc nhiên, anh đã nhìn thấy họa tiết ngôi sao bảy cánh màu vàng trên vạt áo của người đàn ông mặc áo choàng đen đó!  



Lại là ngôi sao bảy cánh màu vàng! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK