Mục lục
Truyện Trở về bên em - Diệp Vĩnh Khang (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Da trở nên săn chắc và trắng sáng, râu rụng hết, cơ thể trở nên duyên dáng và mềm mại hơn, yết hầu cũng biến mất.  

 

Nói tóm lại chỉ cần không cởi quần hoặc không nói chuyện, chỉ nhìn vẻ bề ngoài giống hệt như một người phụ nữ xinh đẹp!  

 

Bọn họ ăn uống và bắt đầu bàn chuyện chính.  

 

Gã cao gầy là anh cả trong ba anh em, tính tình điềm đạm và nghiêm túc nhất, vừa nhấm nháp thịt heo quay vừa nói: “Lần này ra quân, giáo chủ giao cho chúng ta nhiệm vụ bổ sung, thời gian lùi lại một tháng rưỡi!”  

 

“Nhiều ngày trôi qua như vậy, rất nhiều manh mối đã bị đứt đoạn. Bây giờ chỉ còn lại hai manh mối. Thứ nhất, Thất hoàng tử bị giết trên một con tàu du lịch, thời điểm xảy ra án mạng là khi con tàu du lịch đi qua Giang Bắc”.  

 

“Thứ hai, với sự tháo vát và khéo léo của Thất hoàng tử, có thể giết chết ngài ấy mà không để lại chút dấu vết nào, kẻ này nhất định phải là một cao thủ đỉnh cao”.  

 

“Vì vậy chúng ta phải lần theo hai manh mối này để điều tra. Anh và chú hai truy tìm con tàu du lịch, chú ba, chú ở lại Giang Bắc tìm kiếm manh mối”.  

 

“Một khi có bất kỳ phát hiện nào, lập tức thông báo cho bọn anh. Chuyện này nhất định phải làm cho ổn thỏa. Chỉ cần làm tốt chuyện này, giáo chủ nhất định sẽ thưởng cho Ba Ác Ma chúng ta”.  

 

“Vâng, anh cả!”  

 

Gã béo và ‘người phụ nữ’ váy đỏ gật đầu đồng ý.  

 

Sau đó người phụ nữ áo đỏ nói vọng ra hưởng cửa: “Muốn nghe thì vào đây nghe, đứng ở đó nghe không rõ đâu”.  

 

Ông lão cười hề hề, đẩy cửa bước vào: “Hề hề, không phải tôi cố ý nghe lén mấy người nói chuyện đâu, cửa này cách âm không tốt, tôi chỉ là vô tình nghe thấy thôi”.  

 

“Ông có thể bảo đảm sẽ không nói những điều vừa nghe được ra ngoài không?”  

 

Người phụ nữ váy đỏ rót một chén rượu và nhấp một ngụm, hắn đã quen uống rượu ngon, đối với loại rượu trắng tầm thường như vậy tỏ ra đặc biệt không hài lòng, lông mày liền cau lại.  

 

Ông lão vội vàng nói: “Cứ yên tâm, tôi không phải là loại người thích bép xép, chuyện vừa rồi, nếu như tôi nói ra ngoài tôi sẽ bị sét đánh chết. Hơn nữa tôi nghe cũng không hiểu mấy người đan nói gì”.  

 

Lúc này, gã béo quay đầu lại nở nụ cười, nhìn ông lão, nheo mắt nói: “Ông lão, chúng tôi tin ông, nhưng chúng tôi còn có một cách hơn, có thể đảm bảo rằng ông nhất định sẽ không nói chuyện này ra ngoài”.  

 

Ông lão khó hiểu hỏi: “Cách gì?”  

 

Gã béo nói: “Nếu như ông chết rồi thì không thể nói linh tinh được nữa”.  

 

Ông lão ngây ra, sau đó cười gượng: “Cậu thật là biết đùa, vậy được rồi, mấy cậu ăn trước đi, tôi ra ngoài dọn dẹp, có chuyện gì thì cứ gọi tôi”.  

 

Nói xong ông lão xoay người bỏ chạy bạt mạng!  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK