Mục lục
Truyện Trở về bên em - Diệp Vĩnh Khang (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Quách Đào bổ sung nói.  

 

La Hâm gật đầu, sắc mặt biến đổi trong giây lát, hai tay nhanh chóng che đầu vai, sau đó lảo đảo lui về phía sau mấy bước, cả khuôn mặt cũng trở nên méo mó, sau đó lảo đảo lung lay ngửa đầu ngã xuống.  

 

“Ôi trời, La Hâm, cậu làm sao thế?”  

 

Vài nhân viên hậu cần thường ngày có quan hệ khá tốt với La Hâm lập tức sợ hết hồn, vội vàng tiến lên định đỡ La Hâm dậy.  

 

Nhưng La Hâm lại không hề có chút phản ứng nào, dọa cho mấy người kia vội vàng lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi xe cứu thương.  

 

Quách Đào ngây cả người, đột nhiên hô lớn: “Cắt!”  

 

Trong chớp mắt, La Hâm lập tức khôi phục nguyên dạng từ dưới đất đứng lên, vẻ mặt đầy mong đợi nhìn Quách Đào nhỏ giọng hỏi: “Đạo diễn, như vậy có ổn không?”  

 

Toàn trường trong nháy mắt yên lặng như tờ.  

 

Mấy giây sau, bốn phía nhất thời bộc phát ra một trận tiếng vỗ tay như sấm.  

 

“Ôi trời, La Hâm, cậu nhóc này không tồi nhỉ!”  

 

“Vừa rồi tôi còn tưởng cậu mắc bệnh đấy!”  

 

“Thật nhìn không ra, cậu học cách diễn từ khi nào đấy, không ngờ cậu lại là nhân tài ngầm của đoàn phim chúng ta!”  

 

Tất cả mọi người đều khen diễn xuất vừa rồi của La Hâm không dứt.  

 

Quách Đào lại tỏ ra vô cùng kích động, liên tục giơ ngón tay cái với La Hâm: “Giỏi, giỏi lắm, vừa rồi tôi cũng suýt bị lừa”.  

 

“Lại đây, làm lại, cậu biểu diễn một phân đoạn khóc, thể loại mắt nhìn chiến hữu của mình chết ở trong tay kẻ thù nhưng lại không thể rơi nước mắt ấy”.  

 

La Hâm vội vàng dựa theo lời Quách Đào mà diễn, biểu cảm, ánh mắt, ngôn ngữ tay chân vô cùng thích hợp, vô cùng chân thật, rất nhiều người xung quanh đều đang chấm khóe mắt.  

 

“Cắt!”  

 

Theo tiếng hô to của Quách Đào, La Hâm lại khôi phục nguyên trạng: “Đạo diễn, có ổn không?”  

 

“Ổn, ổn, ổn, thật sự quá ổn!”  

 

Quách Đào kích động đến cả người cũng đang phát run, ông ấy đã lăn lộn ở đoàn phim hai mươi năm, từng gặp vô số diễn viên, trong đó không thiếu một vài ngôi sao sáng cấp cao.  

 

Xét trên phương diện chuyên nghiệp, kỹ thuật diễn xuất của La Hâm khẳng định không thể so với các diễn viên phái thực lực, còn có nhiều lỗi sai sót non nớt, nhưng trên người hắn lại có một loại tài năng thuần khiết sẵn có.  

 

Loại diễn viên này là đạo diễn thích nhất, bởi vì họ có tố chất cao, giống như một viên kim cương chưa được cắt gọt, có một không gian vô cùng lớn để phát triển.   

 

Điều mà đạo diễn tự hào nhất không phải là từng chỉ đạo bao nhiêu nghệ sĩ lớn đóng phim, mà là đào tạo được bao nhiêu diễn viên kỳ cựu.  

 

Rất hiển nhiên La Hâm chính là một hạt giống tốt hiếm có.  

 

“Đạo diễn Quách, thế này xem như đã thông qua rồi nhỉ”.  

 

Diệp Vĩnh Khang cũng cảm thấy mừng rỡ, ngược lại là không ngờ chuyện này lại trót lọt như vậy, càng không ngờ La Hâm trông có vẻ thành thực ngây ngô lại là một thiên tài diễn xuất.  



“Thông qua, thông qua, phải thông qua!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK