Lẽ nào hôm nay Phương Nhất Minh mình phải xanh mồ cỏ ở đây sao?
Phương Nhất Minh cười khổ, anh ta không sợ chết, nhưng nộp mạng bằng cách này anh ta cảm thấy vô cùng ấm ức.
Soạt!
Ngay khi Phương Nhất Minh đang đắm chìm trong suy nghĩ, anh ta đột nhiên cảm thấy có một bóng người lóe lên chặn trước mặt anh ta!
“Anh Diệp!”
Phương Nhất Minh cảm thấy tim mình thắt lại, hóa ra là Diệp Vĩnh Khang!
Lúc này Phương Nhất Minh không biết diễn tả cảm xúc của mình như thế nào, có thể là căng thẳng nhưng có lẽ là cảm động nhiều hơn.
Khoảnh khắc sinh tử có thể nhìn thấu lòng người nhất, không ngờ lúc nguy cấp này, anh Diệp còn có thể đứng ra chặn trước mặt mình!
Tuy nhiên cảnh xảy ra tiếp theo đã khiến cảm xúc của Phương Nhất Minh chuyển từ cảm động sang sốc!
Bùm!
Đối mặt với hàng chục thanh trường kiếm sắc bén, Diệp Vĩnh Khang không tránh không né, mà giơ một chân lên, giẫm mạnh trên mặt đất!
Chỉ nghe thấy một tiếng nổ, cả hội trường đột nhiên rung lắc như động đất.
Cùng lúc đó, một luồng sóng khí cực mạnh đột nhiên ập về phía trước!
Trong phút chốc, mấy chục kiếm khách đang đằng đằng sát khí phía trước cũng như bàn ghế bên cạnh đột nhiên trở nên mỏng manh như tờ giấy khi đối diện với cơn gió cuồng bạo này, lập tức bị hất ngược về đằng sau, văng ra mười mét!
Bụp bụp bụp bụp!
Hàng chục kiếm khách rơi từ giữa không trung xuống mặt đất như những hạt mưa, hầu hết đều im bặt không động tĩnh, sống chết không rõ.
Một số ít khác miễn cưỡng tỉnh lại thì cũng phun ra một ngụm máu, hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng!
Sóng khí này kéo dài mấy giây, khi nó dừng lại, trong vòng bán kính mười mét phía trước Diệp Vĩnh Khang trở thành một mớ hỗn loạn, giống như vừa mới bị cuồng phong quét qua!
Yên lặng!
Sự yên lặng chết người!
Hàng trăm người trong hội trường im lặng đến mức tiếng kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy, đến hô hấp cũng phải thận trọng!
Họ thậm chí còn cho rằng mình nhất định là nảy sinh ảo giác, nếu không làm sao có thể có người mạnh đến vậy được?
Còn Lưu Minh Diễm thì sợ đến mức toàn thân run lên bần bật!
Bà ta biết rõ thực lực của mấy chục kiếm khách thanh bào mà bà ta đưa tới ngày hôm nay, họ đều là những thủ lĩnh ưu tú nhất trong gia tộc họ Lưu!
Là trụ cột của nhà họ Lưu bọn họ!
Nhưng lúc này lại bị người ta đứng cách mấy mét, giậm chân một cái là có thể tiêu diệt hết toàn bộ!