Nghĩ kỹ lại, cảm thấy quá khó tin.
Trước câu hỏi của Bạch Tố Y, Lâm Thiệu Huy dường như đã chuẩn bị sẵn câu trả lời:
"Bà xã, đừng đa nghi! Ngày nào anh cũng theo em, không quen ai. Làm sao chuyện ông Thanh và mấy người kia mời có thể là do anh!"
Chính xác!
Bạch Tố Y bất giác gật đầu.
Đúng là cô ấy đã ở bên Lâm Thiệu Huy và chưa từng thấy ai đến thăm Lâm Thiệu Huy.
Rõ ràng đây là do anh suy nghĩ quá nhiều.
"Được rồi! Vậy anh chuẩn bị đi. Bảy giờ tối nay, chúng ta cùng Thái Quốc Phú thương lượng về việc mua lại Cao ốc Hải Thụy! Đúng tám giờ, chúng ta sẽ đến chỗ ông Thanh theo lời mời của bọn họ!"
Nhanh!
Chỉ trong nháy mắt đã là buổi tối.
Lâm Thiệu Huy và Bạch Tố Y tắm rửa sửa soạn một chút trước khi cùng nhau rời khách sạn.
Tuy nhiên, khi hai người vừa lên xe, Lâm Thiệu Huy khẽ cau mày.
Anh thấy rằng dường như có bốn người đang theo dõi anh.
"Theo dõi? A!"
Khóe miệng Lâm Phàm hiện lên một tia giễu cợt, trong mắt anh, kĩ thuật theo dõi của đối phương đơn giản là quá vụng về.
Không nói đến việc bốn người này chỉ ngụy trang đơn giản, cho dù thực sự là cải trang, ẩn nấp trong đám người, nhưng chỉ cần nhìn một cái Thiệu Huy liền có thể phát hiện được hết.
Không chỉ thế!
Lâm Thiệu Huy thậm chí có thể chắc chắn rằng mục tiêu mà bốn người này đang theo dõi là chính mình.
Bởi vì đôi mắt của họ khóa chặt trên cơ thể của hai người.
"Xem ra còn có người muốn chết!"
Lâm Thiệu Huy khẽ lẩm bẩm, lập tức khởi động xe.
Đồng thời!
Khi chiếc Mercedes Benz từ từ lái xe rời khỏi bãi đậu xe của khách sạn, một chiếc Toyota phía sau ngang nhiên chạy theo và giữ một khoảng cách.
Trong chiếc xe Toyota này, có bốn hình dáng oai vệ.
Bốn người này là bốn vệ sĩ của Thái Quốc Phú, chủ Cao ốc Hải Thụy.
Tất cả bọn họ đều là võ sĩ đai đen.
Ai cũng là kẻ tàn nhẫn có thể đấu lại mười người.
Mà bây giờ, ở trong mắt bọn họ, giết chết Thiệu Huy trước mặt chỉ là một nhiệm vụ cực kỳ dễ dàng.
"Này, thằng nhóc này đi rồi. Tôi sợ nó có nằm mơ cũng không nghĩ ra được chuyến đi lần này của mình chính là đi đến âm phủ!" Một sát thủ hơi nhếch mép, trên miệng xuất hiện một nụ cười lạnh.
Nghe đến đây, những người còn lại cũng lần lượt gật đầu.
"Thật đáng tiếc. Chúng ta không thể đi theo ông Phú tới tham dự bữa tiệc tối do ông Thanh và những người khác tổ chức!"
Tiệc tối!
Hai chữ này khiến người vệ sĩ bên cạnh im lặng.
Họ biết rằng tối nay ông Phú đã tiêu rất nhiều tiền để nhận được vé tham dự bữa tiệc tối.
Và bữa tiệc này là để chào đón người đặc biệt mạnh – Đại tông sư Huy.
Nghĩ đến danh tiếng của Đại tông sư Huy, những vệ sĩ này không khỏi thở dài.
"Chuyện này...Tôi thật sự không thể tưởng tượng được Đại tông sư Huy mạnh đến như thế nào! Huyết Lang vốn đã đủ hung tợn và biến thái, nhưng ở trong tay Đại tông sư Huy còn không trụ nổi ba chiêu!"
"Đúng vậy, khi cao thủ số một thành phố Vân Hải là Kim Cang bị đánh bại bởi một kẻ vô danh ở thành phố Nam Giang do Đại tông sư Huy chỉ bảo, tôi vẫn không thể tin được, nhưng bây giờ, tôi đã tin phục!"
"..."
Vẻ mặt của bốn người vệ sĩ đầy ngưỡng mộ và kính nể.
Chỉ là.
Bọn họ sợ rằng có nằm mơ cũng không nghĩ tới người mà bọn họ đi săn lần này lại chính là Đại tông sư Huy quái vật kia!