Cậu không thể thua,
Cậu là đế vương đua xe Nam Lộc, sao có thể thư thứ ở rể này.
Điều này hoàn toàn không thể.
Nghĩ đến điều này, một dấu vết tàn nhẫn hiện lên trong mắt Lê Kiệt.
Sau đó, cậu nhấn chân ga, bẻ lái.
Ầm!
Ngay lập tức, chiếc Lamborghini gầm lên một tiếng tàn bạo như con dã thú, lao lên một lần nữa vào chiếc Santana bên cạnh.
Nhưng vào khoảnh khắc chiếc Lamborghini chuẩn bị đâm vào Santana.
Cảnh tượng tiếp theo khiến Lê Kiệt không tin được.
Cót két!
Bánh xe của Santana đột nhiên bốc lên một làn khói đen dày đặc, sau đó toàn bộ đột nhiên dừng lại.
Giống như một chiếc ô tô đồ chơi, vừa dừng lại nó đã lập tức quay ngoắt.
Sau đó vượt qua Lamborghini, phóng thẳng về phía trước!
“Làm sao có thể!”
Thao tác này hoàn toàn khiến cho Lê Kiệt choáng váng.
Dừng lại!
Quay ngoắt xe!
Đặc biệt, anh ta còn vô cùng điêu luyện, cậu và Thiên Hạo so ra cũng chỉ là nghiệp dư.
Chắc chắn ngay cả những tay đua chuyên nghiệp hàng đầu cũng không thể có được pha né xe mạch lạc như vậy.
Chưa kể, Lâm Thiêu Huy đã hoàn thành kỹ năng này bằng một chiếc Santana.
Nếu như điều này được lan truyền, chắc chắn sẽ gây chấn động cộng đồng đua xe toàn cầu.
“Anh Lê Kiệt! Không tốt!”
Khi Lê Kiệt đang bàng hoàng, cô gái nóng bỏng quyến rũ trên ghế phụ đã hét lên kinh hoàng.
Âm thanh này giống như tiếng sấm nổ vang, khiến Lê Kiệt như tỉnh dậy sau cú sốc.
“Đừng!!!”
Sau đó, anh nhận ra chiếc Lamborghini đang phóng lên không trung với tốc độ cực nhanh, rồi lao về phía sườn núi bên cạnh!
Rầm!
Ngay lập tức phía trước của chiếc Lamborghini lao thẳng vào núi.
Toàn bộ phần đầu xe bị bóp méo hoàn toàn.
Hai túi khí bất ngờ bung ra, đập thẳng vào mặt Lê Kiệt và hotgirl.
“Mẹ nó… chết tiệt!”
Lê Kiệt cảm thấy đầu đau như búa bổ, như trải qua một chấn động lớn.
Anh thấy phía trước chiếc Lamborghini của mình gần như bị phá hủy, xấu hổ và tức giận dâng lên trong lòng.
“Mình thua rồi! Thực sự thua thứ ở rể Nam Giang ấy!”
Đả kích này đối với Lê Kiệt, giống như cả bầu trời sụp độ.
Tự hào của cậu!
Tự tin của cậu!
Đã bị đánh bại hoàn toàn bởi một tên ở rể lái chiếc Santana chạy trên cung đường đưa mà cậu giỏi nhất.
Đây chắc chắn là nỗi xấu hổ lớn nhất trong cuộc đời Lê Kiệt.
Giọng Lê Kiệt, đầy vẻ không muốn:
“Không! Mình có thất bại, nhưng tên kia đừng hòng thắng!”
Sự tàn bạo hiện lên trong mắt Lê Kiệt.
Lúc này, cậu lấy điện thoại ra, bấm một dãy số.
Ngay sau đó, cuộc gọi được kết nối.
Giọng của Thiên Hạo vang lên:
“Kính cận, tôi đang đua! Sao lại gọi cho tôi?”
Giọng nói của Thiên Hạo đầy khó hiểu.
Khi nghe điều này, Lê Kiệt lập tức nghiến răng nói:
“Người phụ nữ bị anh đánh, con rể bà ta đã tới đây để trả thù! Vừa rồi tôi đua xe thua nó! Anh Hạo, anh báo thù cho tôi! Giết hắn!”