Sau đó, hai đại tường đồng loạt lao lên, lập tức làm cho đất rung núi chuyển. Bước chân trầm ổn của bọn họ là cho tất cả mọi người của nhà họ Lâm như là đang đung đưa theo.
Hai ba con Lâm Chiêm Bao lập tức cười một cách dữ tợn. Lâm Chiêm Bao cười mà giống như không cười và nói:
"Lâm Thiệu Huy, có lời trăng trối nào cần tôi chuyển cho vợ của cậu không? Tôi có thể giúp cậu chuyển lời.”
Chỉ là…
Lâm Thiệu Huy lại không nhìn bọn họ lấy một cái cũng không nhìn bọn hắn một chút, phảng phất không nghe thấy.
Và ngay lúc này!
Ngoài cửa, phía sau truyền đến một tiếng cười lạnh lùng:
"Có chuyện gì mà náo nhiệt như vậy, lại có thể làm kinh động đến hai đại tướng."
Khi nghe thấy tiếng cười quen thuộc này, dù là Hứa Long Quan hay là Hạ Lan Tuyên, đều cùng nhau rùng mình một cái.
Sau đó không hẹn mà cùng kinh hãi nhìn lại phía sau. Khi đó, hai người nhìn thấy gương mặt của người mà bọn họ không muốn nhìn thấy nhất.
Nghê Lâm!
" Đại tướng Nghê Lâm?"
Trong nháy mắt khi nhìn thấy Nghê Hoàng, đừng nói là hai người nhóm Hứa Long Quan, ngay cả Lâm Chiêm Bao cũng bị dọa đến ngây ngốc.
Đôi mắt của ông ta hiện lên vẻ cực sốc và không thể tin được.
Giống như ông ấy không thể tin vào hai mắt của mình.
Đại tướng Nghê Lâm thật sự tới đây sao?
Bà thực sự đến nhà họ Lâm sao?
Lâm Thiệu Huy lại có thế lực lớn như vậy sa? Cậu ta vậy mà có thể làm kinh động đến người phụ nữ kinh khủng kia sao?
Trong nháy mắt, sắc mặt của Hạ Lan Tuyên và Hứa Long Quan đều trở nên rất khó coi.
Lúc đầu, bọn họ còn nghĩ rằng Lâm Thiệu Huy chỉ là đang ra oai thôi, nhưng thật không ngờ đến, cậu ta vậy mà lại có thể mời đại tướng Nghê Lâm tới đây.
Nếu mọi chuyện có dính dáng đến đại tướng, vậy nó sẽ là một phiền phức rất lớn.
Bởi vì một khi có xung đột xảy ra, không chỉ là một cuộc xung đột cá nhân, mà là một cuộc xung đột của toàn bộ quân đoàn, hậu quả là không thể ngờ tới.
Mà thực tế bọn họ cũng không Lâm Thiệu Huy vậy mà lại có bản lĩnh lớn như vậy, có thể gọi Nghê Lâm tới.
Hơn nữa nếu như Nghê Lâm nhúng tay vào, bọn họ cũng không thể giết bà?
Tự dưng sát hại một đại tướng, đây là một tội lớn
Cho dù bọn họ có thân phận như thế nào, cũng chỉ sợ là khó thoát tội.
Lâm Chí Đô vô cùng lo lắng tiến lên phía trước một bước, có chút bất an hỏi Nghê Lâm:
"Đại tướng Nghê Lâm đại tướng, bà không phải là vì tên phế vật kia mà đến đây đấy chứ?"
Ông ta đang cảm thấy rất sợ hãi khi nghĩ đến việc Nghê Lâm thật sự vì Lâm Thiệu Huy mới tới đây.
Nếu là thật thì đây chính là một cơn ác mộng đối với bọn họ.
"Không phải!"
Nghê Lâm nhìn Lâm Thiệu Huy một cái rồi lắc đầu, sau đó nhìn chằm chằm vào Lâm Chí Đô:
"Tôi chỉ đơn giản là nhìn mấy người nhà họ Lâm các ông không vừa mắt mà thôi."
Câu nói phía trước còn làm cho hai cha con Lâm Chí Đô thở phào nhẹ nhõm, nhưng câu nói phía sau của Nghê Hoàng lại khiến bọn họ sợ hãi đến mức phát khóc.
Sao đại tướng Nghê Lâm lại không vừa mắt với nhà họ Lâm bọn họ được chứ?
Bọn họ chưa từng đắc tội với đại tướng Nghê Lâm mà.
Cuối cùng thì chuyện này cũng là vì Lâm Thiệu Huy, không phải sao?
Khi nghe thấy mấy lời này của Nghê Lâm, sắc mặt của hai người Hứa Long Quan lập tức trở nên càng khó coi hơn.
Giọng nói của cả hai người bọn họ đã lạnh đi:
"Đại tướng Nghê Lâm, bà muốn ra mặt thay cho tên nhóc kia sao?"
Lúc này, hai ba con Lâm Chí Đô nhìn chằm chằm vào Nghê Lâm với ánh mắt vô cùng lo lắng. Cả người từ trên xuống dưới cũng đang điên cuồng run rẩy.
Nếu như đây là sự thực, thì đây chắc chắn là một tin rất xấu đối với bọn họ
Chỉ là…
Nghê Lâm lại là lắc đầu và nói:
"Yên tâm, cho dù mấy người xử lý cậu ấy thế nào, tôi chắc chắn sẽ không nhúng tay vào."
Câu nói này, lập tức làm cho mọi người ở đây cùng nhau thở phào một cách nhẹ nhàng.
Nhưng bọn họ vẫn không thể hiểu được, nếu Nghê Lâm đến đây không phải là vì Lâm Thiệu Huy, vậy thì ai là người đã gọi bà đến?
Hứa Long Quan vẫn lo lắng hỏi:
"Vậy không biết đại tướng Nghê Lâm cố ý đến đây là vì chuyện gì?"
Đại tướng Nghê Lâm rõ ràng là đang canh giữ biên giới. Nếu nói một ngày của bà có trăm công nghìn việc để hình dung cũng không đủ. Nếu không phải là có chuyện gì thì vì sao bà lại tới nhà họ Lâm chứ?
Nghê Lâm cười một cách thần bí:
"Tôi đến xem một vở kịch hay."
Một vở kịch hay sao?
Tất cả mọi người nhất thời không thể hiểu được. Bọn họ cảm giác trong lời nói của Nghê Lâm đang giấu giếm một điều gì rất bí ẩn.
"Vở kịch hay nào thế?"
Sắc mặt của Hạ Lan Tuyên lập tức tối sầm lại. Ông ta lập tức phát hiện ra chuyện Nghê Lâm đến đây, chắc chắn là một chuyện không hề đơn giản như vậy.
Sau đó, ánh mắt của Nghê Lâm chợt hiện lên sát khí:
"Để nhìn các người chết như thế nào."