Là Lý Ngãi Quý, cô ta khóc nức nở hét lên với Lâm Thiệu Huy:
"Lâm Thiệu Huy, nếu anh còn sống trở về! Tôi làm vợ anh được không? "
Cô ta biết lần này Lâm Thiệu Huy đi là cực kỳ hiểm.
Mà Lâm Thiệu Huy chẳng qua chỉ cười rồi khoát tay áo, nói lời hẹn gặp lại với cô ta, thực sự không biết có thể nghe lời cô ta nói hay không.
Từ Hữu Dung đứng bên cạnh tràn ngập oán khí nói:
"Cô Lý, sao cô có ý định như vậy, còn có ý định làm vợ hai cho anh ta nữa, không biết thế nào là hạ giá à? "
Rõ ràng là Từ Hữu Dung cũng vì chuyện lúc trước mà căm giận bất bình.
BA~!
Nhưng Lý Ngãi Quý lại trực tiếp cho cô ấy một cái tát, nổi giận mắng:
"Cô thì biết cái gì? Rốt cuộc là cô biết cái gì? Lần này anh ấy là chịu chết, vì quốc gia chịu chết!"
Từ Hữu Dung bối rối!
Chịu chết?
Lâm Thiệu Huy đang ngồi trên máy bay này, là đi chịu chết?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Mà lúc này, trong thành phố Nam Giang, các ngành các nghề bị tê liệt toàn bộ!
Tất cả người dân trong thành phố như bị kích thích đến điên vậy, không ngừng chạy ra ngoài thành phố nhằm trốn thoát đi, chỉ sợ chậm hơn một bước sẽ vạn kiếp bất phục.
Bọn họ cũng đều biết rõ, sắp tới, thành phố Nam Giang sẽ xảy ra chuyện gì!
Không chỉ là riêng người dân Nam Giang mà bây giờ, tất cả mọi người đều thông qua phát sóng trực tiếp, không ngừng nhìn chằm chằm vào bến cảng thành phố Nam Giang!
Nhìn hàng trăm hàng ngàn chiếc tàu cực lớn!
Tim tất cả mọi người tâm đều túm lại với nhau.
Mà bọn họ cũng đều khó hiểu, những người ngoại lai này tập hợp hơn trăm vạn người, chỉ vì giết một người?
Rốt cuộc người đó là ai?
Mà cả nhà Bạch Tố Y ngồi trước TV khẩn trương đợi điều gì.
Nhưng vào lúc này!
Một chiếc máy bay trực thăng từ trên trời hạ xuống, dừng lại đúng phía trước hai quân, sau đó, một bóng người chậm rãi đi xuống từ máy bay!
Vừa thấy anh, Bạch Tố Y lập tức cảm thấy đầu choáng váng hoa mắt chóng mặt!
Lâm Thiệu Huy!
Người mà cả trăm vạn tên ngoại lai kia đều muốn giết, vậy mà lại là anh ấy!
Mà lúc này, vợ chồng Thẩm Ngọc cũng khóc nấc lên.
Hóa ra, hôm nay Lâm Thiệu Huy muốn đi chịu chết! . ngôn tình tổng tài
Trách không được mấy ngày nay bọn họ đều cảm thấy Lâm Thiệu Huy có chỗ nào đó không đúng!
Hóa ra anh đã sớm có ý định như vậy cho nên mới phải vào hôm nay, đem tất cả tài sản chuyển nhượng hết cho Bạch Tố Y.
Toàn bộ thế giới đều đang chú ý!
Mà khi Lâm Thiệu Huy bước xuống khỏi trực thăng, Lý Ngãi Quý và Từ Hữu Dung cũng lập tức ngồi liệt trên mặt đất, nước mắt rơi như mưa.
Mà Lâm Thiệu Huy vỗ vỗ cổ của mình, tùy ý nở nụ cười:
"Đúng là một cái đầu rất tốt...! "
Rồi sau đó
Anh nhanh chóng bước đến phía trước, tức giận nhìn quân đội hùng hậu trước mắt:
"Hôm nay, Tường Huy An Nam đứng đây trấn thủ biên giới, kẻ nào xông vào, giết không tha!!! "
Lời nói rung động nhân tâm!
Tất cả mọi người ngồi trước TV đều lộ ra vẻ mặt mừng như điên!
Tường Huy, vậy mà lại là Tường Huy thần bí nhất An Nam!
Anh ấy đã đến!
"Có Tường Huy ở đây, chúng ta không phải lo! "
"Ha ha ha, chúng ta còn chạy cái rắm, kế tiếp nên là những thứ ngu ngốc này phải chạy trốn! "
Mà lúc này...
Kèn thổi lên
Vô số xe quân đội điên cuồng lái vào, chỉnh tề dàn ra!
Từng binh lính trang bị đầy đủ trải qua huấn luyện nghiêm chỉnh, lần lượt vào trận!
Ngàn người!
Vạn người!
Mười vạn người!
Mà lúc này!
Lâm Hồng Đồ đi ra từ một đầu thuyền, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm vào Lâm Thiệu Huy:
"Không nghĩ tới, cậu thật sự có gan đến đây! "
"Chẳng qua… nhiều nhất người của cậu mang tới cũng không quá hai mươi vạn, đúng không? Dùng hai mươi vạn địch lại trăm vạn, cậu đang tự tìm đường chết! "
Cái gì!
Nghe xong lời này, người xem trên toàn cầu đều trợn tròn mắt!
Lâm Thiệu Huy chỉ dẫn theo hai mươi vạn người đến?
Điên rồi sao?
Đối mặt với quân địch có binh lực nhiều gấp năm lần, đây căn bản là đang tự tìm chết!
Người dân An Nam mới vừa rồi còn tràn ngập nhiệt huyết, chưa gì đã bị một chậu nước lạnh dập tắt.
Chẳng qua là
Lâm Thiệu Huy lại thờ ơ, khóe miệng nhếch lên thành nụ cười lạnh, khinh miệt nói:
"Có muốn chết hay không, cũng phải thử qua mới biết được! "
Vừa dứt lời, bốn phía nổi lên chấn động!
Từng nhánh đội ngũ, điên cuồng từ đằng xa lao tới!