Theo sát phía sau là tiếng kêu thảm thiết y như đang giết heo của đội trưởng đội bảo vệ.
Cái gì đây!
Nhìn thấy cảnh này, mấy người Âu Dương Thanh Phi sợ đến mức sắp tè ra quần luôn, sao có thể thế này chứ?
Vị đội trưởng này đã từng là vua sàn đấu boxing ở chợ đêm, trước kia chỉ có anh ta một chiêu KO người khác, nhưng ngày hôm nay, anh ta lại bị người ta đánh KO trong vòng một chiêu hả?
Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt ngạc nhiên và sợ hãi nhìn Lâm Thiệu Huy, rốt cuộc anh là loại quái vật gì đây?
Sao anh có thể mạnh đến mức này?
“Đồ vô dụng, thứ rác rưởi! Mỗi tháng tôi cho anh tiền lương cao như vậy, nhưng anh chẳng làm nên trò chống gì cả!”
Âu Dương Thanh Phi hừ lạnh nói, sau đó ra lệnh cho những bảo vệ khác:
“Mấy người lên cho tôi!”
Đội trưởng đội bảo về nghe thấy cô ta nói vậy thì tức muốn hộc máu.
Vốn dĩ, anh ta muốn thể hiện mình trước mắt Âu Dương Thanh Phi, nhưng không ngờ lại mất hết mặt mũi, còn bị Lâm Thiệu Huy đánh gãy chân.
Lợi bất cập hại mà!
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Nhưng ngay sau đó, tất cả bảo vệ ở hiện trường đều bị đánh bay hết, ngã xuống đất rên rỉ đau đớn.
Trông có vẻ như họ đau đến mức không thiết sống nữa!
Âu Dương Thanh Phi bị dọa sợ cho choáng váng, tổng cộng có bảy, tám người bảo vệ mà cuối cùng trong nháy mắt đều bị Lâm Thiệu Huy quật ngã hết sao?
Chính trong lúc đó!
Lâm Thiệu Huy đi về phía Âu Dương Thanh Phi, trên khuôn mặt anh tràn đầy sát ý!
Có thế thấy rõ ràng anh đã bị Âu Dương Thanh Phi chọc giận hoàn toàn.
Thấy dáng vẻ dữ tợn của Lâm Thiệu Huy, Âu Dương Thanh Phi hoảng hốt, sợ hãi nói:
“Anh… anh muốn làm gì hả? Tôi nói cho anh biết, tôi là minh tinh nổi tiếng đó, nếu như anh dám đụng vào một sợi tóc của tôi thì tôi sẽ khiến anh ngồi tù mọt gông luôn!”
Đối mặt với uy hiếp của cô ta, Lâm Thiệu Huy chỉ cười khẩy một tiếng, sau đó…
Một cái tát rơi xuống mặt cô ta, phát tát này khiến cô ta suýt chút nữa thành nửa tàn phế.
Âu Dương Thanh Phi lảo đảo lùi về phía sau mấy bước, sau đó ngồi phịch xuống đất, biểu cảm không thể tin nổi.
Sao tên quỷ nghèo này dám đánh cô ta chứ?
Đúng lúc đó!
Lâm Thiệu Huy lạnh lùng nhìn chằm chằm Âu Dương Thanh Phi:
“Cái tát này xem như cảnh cáo cô!”
“Nếu như cô không thiết sống nữa thì tôi không ngại hủy hoại cô luôn đâu!”
Với thân phận của anh thì muốn loại bỏ một minh tinh nhỏ bé như Âu Dương Thanh Phi thì chỉ là chuyện cỏn con mà thôi!
Nhưng mà!
Âu Dương Thanh Phi trừng mắt thật to, vẻ mặt không thể tin nổi nhìn Lâm Thiệu Huy:
“Anh nói hủy là hủy được sao hả, anh nghĩ anh là ai chứ!”
Cái người này sao lại hài hước đến vậy nhỉ?
Giọng điệu này vang dội y như đánh rắm ấy!
Lâm Thiệu Huy không quan tâm tới sự khinh bỉ của đối phương, anh chỉ cười khẩy một cái rồi gật đầu:
“Đúng vậy đấy, tôi nói hủy là hủy được!”
Anh nói xong thì không thèm để ý tới kẻ ngu ngốc Âu Dương Thanh Phi này nữa, anh rời khỏi đó ngay lập tức.
Nhưng Lâm Thiệu Huy vừa rời khỏi thì một người phụ nữ trung niên sải bước đi tới, bà ta thấy tình trạng thảm hại của Âu Dương Thanh Phi thì cực kỳ ngạc nhiên và sợ hãi.
“Âu Dương Thanh Phi, em làm sao vậy?”
Âu Dương Thanh Phi vô cùng uất ức:
“Chị Lệ, em bị một tên nhân viên quèn của Dược phẩm Hoa Liên đánh, anh ta còn dám nói muốn hủy hoại em!”
Người phụ nữ trung niên trước mắt này chính là quản lý của Âu Dương Thanh Phi, bà ta tên là Vạn Mỹ Lệ!
Bà ra rất có tên tuổi trong giới giải trí, được mệnh danh là người quản lý hàng đầu, ngay cả Phương Y Thần cũng từng được bà ta dẫn dắt, sau đó vì một số nguyên nhân mà hai người mỗi người đi một ngả.
Công ty quản lý phân quản lý át chủ bài là Vạn Mỹ Lệ cho Âu Dương Thanh Phi cho thấy rằng công ty rất xem trọng Âu Dương Thanh Phi.
Cái gì chứ!
Vạn Mỹ Lệ nổi giận đùng đùng, hét lên:
“Một kẻ làm công ăn lương mà cũng dám lớn lối như vậy? Dám không đặt chúng ta vào mắt thế sao?”
“Em yên tâm đi, chị nhất định sẽ đến Dược phẩm Hoa Liên đòi lại công bằng cho em!”