“Tôi đúng là thằng ngu! Là đồ bại não! Tôi đã cười nhạo một người như anh Thiệu Huy, tôi…”
Giờ phút này, Sở Du cực kỳ hoảng sợ, đầu óc hỗn loạn.
Sau khi nghe được điều này, ông Trương nói:
“Thiếu gia, đừng lo lắng! Tuy rằng, cậu đã từng cười nhạo anh Thiệu Huy, nhưng một người vĩ đại như thế làm sao lại để bụng lời chế nhạo của một nhân vật nhỏ bé như cậu!”
“Hơn nữa, cậu là bạn học của Bạch Tố Y, tôi tin tưởng rằng anh Thiệu Huy sẽ không đối phó với cậu đâu!”
“Thật vậy sao?”
Nghe xong lời này, hai mắt Sở Du mới sáng lên.
Đúng như vậy!
Một người được nữ hoàng La Băng gọi là đức vua, sao lại có thể để tâm để một con bò sát nhỏ như Sở Du.
Nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy hợp lý!
Sở Du thở phào một cái nhẹ nhõm, sau đó mới nhận ra lưng anh ta đã ướt đẫm mồ hôi.
Tuy nhiên sau đó, một vẻ phức tạp hiện lên trên gương mặt Sở Du:
“Ôi… tôi giờ mới nhận ra, tôi nhỏ bé và đáng nực cười thế nào!”
“Trước đây, tôi rất muốn nhìn thấy Bạch Tố Y, thậm chí còn muốn cướp cô ấy khỏi anh Thiệu Huy, giờ mới biết bản thân ngu ngốc thế nào!”
Trong lòng Sở Du hiện lên sự chua xót.
Đối mặt với người được nữ hoàng La Băng tôn làm đức vua, anh mới thấm thía bản thân nhỏ bé và bất lực như thế nào.
Không chỉ bản thân anh ta, mà còn cả nhà họ Sở!
Chỉ cần một lời nói kèm chút tức giận của Lâm Thiệu Huy, cũng đủ thiêu rụi cả nhà họ Sở thành tro.
Khi nghe được điều này!
Ông Trương nhìn về phía nhà Bạch Tố Y, cảm giác cũng đầy phức tạp và không thể giải thích được.
“Chuyện này… ai có thể tưởng tượng một con rồng vĩ đại lại đang ẩn mình trong thành phố Nam Giang.”
“Tuy nhiên, tôi có cảm giác một vài kẻ sẽ rất bất hạnh!”
Hả?
Lời nói của Ông Trương khiến Sở Du sửng sốt, nghi ngờ hỏi:
“Ông Trương, mấy người bất hạnh ấy, anh đang ám chỉ ai vậy?”
“Những kẻ bị ám ảnh bởi Devil Machine!” Ông Trương nói bằng vẻ mặt phức tạp.
“Trước đây, việc Devil Machine đã rơi vào tay ai vẫn là bí ẩn! Nó khiến nhiều người đam mê điện tử bị ám ảnh vì truyền thuyết Devil Machine, thậm chí nhiều người còn cố gắng dò tín hiệu của thiết bị huyền thoại này!”
“Nhưng bây giờ, Devil Machine đã được Lâm Thiệu Huy bật lên để trả lời cuộc gọi, sợ rằng đã không ít người phát hiện! Bọn chúng giống như ruồi bọ ngửi được mùi máu, sẽ vây xung quanh đây thành đàn.”
Hả!
Khi nghe những lời này của ông Trương, Sở Du biến sắc:
“Ông Trương, anh có được tin tức gì sao?”
Ông Trương gật đầu, sau đó nói:
“Theo tôi được biết, gần đây nhóm thái tử siêu xe ở tỉnh Nam Lộc đã đến thành phố Giang Nam! Và những kẻ đó tỏ ra rất tâm huyết với siêu xe và thiết bị điện tử! Lần này, họ có khả năng phát hiện ra Devil Machine!”
Nhóm thái tử siêu xe Nam Lộc!
Vẻ mặt Sơ Du thay đổi khi nghe thấy cái tên này.
Anh ta đã từng nghe về những con người đó.
Người ta đồn rằng đó là một nhóm người quyền quý, là thế hệ thứ hai của những người siêu giàu, quý tử của các nhà tài phiệt.
Những kẻ này đam mê nhất trên đời là siêu xe, thiết bị công nghệ và phụ nữ!
Một khi họ phát hiện ra Devil Machine, thì xảy ra xung đột với Lâm Thiệu Huy là việc không thể tránh khỏi.
Nghĩ về điều này,
Sở Du không khỏi nhàn nhạt lắc đầu, trong lòng bắt đầu thương tiếc cho đám con cháu quý tộc đó.
“Nếu như chúng biết được không chỉ có chúng, mà ngay cả gia đình tài phiệt đứng sau chúng chỉ là đám kiến bò trước mặt anh Thiệu Huy. E rằng chúng sẽ sợ đến tiểu ra quần mất!”
Sở Du dường như đã thấy kết cục đáng buồn của đám người đó.
Nghĩ vậy, anh ta vừa thảo luận với ông Trương sau này nên cư xử với Lâm Thiệu Huy thế nào cho phải phép, vừa chậm rãi lái xe rời đi.