Lúc này, trong lòng Bạch Tố Y vô cùng chấn động, cô nhớ ra lúc trước mình nhìn thấy bóng lưng của vị tông sư Huy ấy trên video, quả thật đối phương rất giống với chồng mình, Lâm Thiệu Huy.
Nghĩ đến đây, Bạch Tố Y không tự chủ được nhìn thoáng qua Lâm Thiệu Huy. Lúc cô thấy Lâm Thiệu Huy mặc tạp dề, tay cầm thìa, dáng vẻ như một người chồng bếp núc mẫu mực thì cô không khỏi lắc đầu, khóe miệng nhoẻn một nụ cười khổ: “Mình lại đang suy nghĩ lung tung nữa rồi, sao Lâm Thiệu Huy lại có quan hệ với tông sư Huy cơ chứ?”
Nghĩ vậy, Bạch Tố Y tiếp tục nhìn màn hình máy tính.
Nhưng thực tế, khi cô nhìn thấy tông sư Huy xuất hiện, người nọ dùng một quyền dứt điểm Huyết Lang, hai ngón tay bóp nát cây giáo Hàn Huyết rồi quăng xuống dưới đất, sau đó đè Huyết Lang nằm rạp xuống.
Bạch Tố Y bối rối. Chỉ cần ba chiêu là nốc ao Huyết Lang rồi ư? Chuyện này… sao có thể…
Không chỉ cô, mà ngay cả Bạch Tuấn Sơn ở bên cạnh cũng giống như gặp quỷ, nhìn tin tức này mà lắc đầu không ngớt: “Chậc, đây là cái tin khỉ gió gì, sao lại nói huyền ảo như viết tiểu thuyết vậy trời.”
“Đây là Huyết Lang, sát thủ cấp AAA trên quốc tế đấy. Mười hai vệ sĩ của Phương Y Thần bị sát hại, mười vị võ sư tài ba cũng bị trọng thương, vậy cũng đủ nhìn ra Huyết Lang hung tàn, độc ác cỡ nào! Loại nhân vật này sao có thể bị tông sư Huy gì đó dùng ba chiêu đả bại nằm rạp dưới đất, đây chẳng phải là chuyện đùa như thật à?”
Bạch Tuấn Sơn cũng không tin có người lợi hại đến như vậy. Ông ta cho rằng tin tức này đã quá cường điệu nhằm tuyên dương cái người tông sư Huy kia, vậy cũng quá mức khoa trương rồi.
Ngay cả Thẩm Ngọc Trân bên cạnh cũng cho là thế: “Đúng vậy, dùng ba chiêu đánh bại kẻ tàn độc như Huyết Lang, vị tông sư Huy kia cũng có thể xem là nhân vật cao cấp nhất tại An Nam chúng ta rồi! Loại người này sao có thể ẩn thân ở thành phố Nam Giang nho nhỏ của chúng ta chứ?”
Hai vợ chồng tỏ ra nghi vấn với tin tức này, còn Bạch Tố Y thì vẫn đang tìm kiếm trên mạng.
Cho đến khi cô đăng nhập vào diễn đàn của thành phố Nam Giang thì lập tức nhìn thấy “sự kiện Phương Y Thần” tràn ngập trên đó.
“Kinh khủng quá mấy má! Thành phố Nam Giang ẩn giấu một vị tông sư! Kẻ mạnh vô địch!”
“Tông sư Huy cuồng bạo quá đi, chỉ ba chiêu đã đè bẹp Huyết Lang rồi.”
“Trời đất ơi, tuyệt thế cao nhân hiện thân rồi, có ảnh và video nữa nè.”
Từng bài đăng đều bày tỏ sự rung động đối với vị tông sư Huy kia. Bạch Tố Y lập tức tranh thủ thời gian tìm một bài livestream rồi nhấp vào xem.
Lập tức, cô nhìn thấy một cảnh tượng trên đoạn clip đó.
Bắt đầu từ lúc Huyết Lang đến gần khách sạn, cảnh quay rất rõ ràng, trên đó hiện lên cảnh Huyết Lang nhổ lá cây bên đường khi vệ sĩ của Phương Y Thần đến chất vấn.
Phựt, phựt, phựt.
Lá cây cắt đứt cổ đám vệ sĩ, máu tươi nhuộm đỏ đêm đen. Bạch Tố Y và người nhà lập tức hoảng sợ.
“Dùng lá cây giết người? Má ơi, trời ạ, Huyết Lang khủng bố đến trình độ này sao?”
“Không hổ là sát thủ cấp AAA trên quốc tế, thủ đoạn này quá thực mạnh đến nỗi khiến người ta khó có thể tin.”
Sắc mặt Bạch Tuấn Sơn và Thẩm Ngọc Trân tái nhợt.
Bọn họ tiếp tục xem, sau khi liên tục giết chết mười hai tên vệ sĩ, Huyết Lang và đám người thầy Kiệt quyết chiến một trận.
Từng vị bậc thầy đều bị trọng thương hộc máu.
Huyết Lang giống như hổ lao vào bầy dê, chỉ dùng gần một phút đã khiến đám người thầy Kiệt bị trọng thương.
Cảnh tượng này lại khiến cả nhà Bạch Tố Y rét lạnh cả da đầu. Trong mắt bọn họ, Huyết Lang tựa như ác ma bò ra từ Địa ngục, mạnh đến mức khiến người khác sợ hãi, tuyệt vọng.
Sau đó, Phương Y Thần xuất hiện trên video, lúc cô ấy sắp bị Cương Thiết Lang Trảo của Huyết Lang xé rách cổ họng thì…
Keng!
Một cánh tay đột nhiên duỗi ra cầm chặt móng vuốt tử vong ấy.
Lúc đó, chủ nhân của bàn tay kia cũng xuất hiện trong màn ảnh, sườn mặt thanh tú và quen thuộc vô cùng khiến Bạch Tố Y, Bạch Tuấn Sơn và Thẩm Ngọc Trân đều run bắn người: “Đây… đây là… Lâm Thiệu Huy hả?”