Mục lục
[Dịch]Phù Thiên Ký - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

...

Thần sắc Lăng Mị lập tức xấu đi. Nàng nói, giọng lạnh đi mấy phần:

“Vương Chi, ngươi nói thế là sao? Ý là bảo trước giờ ta rất xấu xa phải không?“.

“Còn không“. - Vương Chi đáp ngay, tuy nhiên đó chỉ là lời nói thầm. Thực tế thì ngoài mặt hắn đã lắc đầu phủ nhận: “Sư phụ, ta không có ý đó. Trong lòng ta thì sư phụ là một người rất rất tốt, trước kia cũng thế mà bây giờ cũng vậy. Sở dĩ ta nói như vừa rồi là có nguyên do cả. Người nhớ lại coi, từ lúc ta trở thành đệ tử của người thì có bao giờ người mang tin mừng gì tới cho ta đâu...“.

“Trong lòng ngươi ta thật sự rất tốt sao?“.

“Rất tốt“. Gật đầu khẳng định, sau đó, thấy chưa đủ, Vương Chi bổ sung thêm: “Tốt đến độ khiến cho ta phải thường xuyên xúc động“.

Tức giận, oán than, uất ức,... cũng là xúc động nha.

Cũng chẳng rõ Lăng Mị có hiếu được hàm ý “xúc động” của Vương Chi hay không, chỉ thấy hiện giờ thần sắc nàng đã trở lại bình thường. Đảo mắt nhìn Vương Chi từ đầu tới chân, nàng đột nhiên hỏi:

“Vương Chi, Cửu Âm Minh Nguyệt Thần Công của ngươi đã luyện tới đâu rồi?“.

“Cái này sao?“. Vương Chi nghĩ ngợi một chút, đáp: “Hình như là sắp đột phá giai đoạn trung kỳ tầng thứ nhất rồi“.

“Vậy còn sát thứ hai?“.

“Vô Hình Kiếm Khí hả? Có lẽ là đại thành rồi“.

Lăng Mị: “...“.

...

Mắt thấy Lăng Mị tự dưng đứng im lặng chẳng nói năng gì, hơn nữa nét mặt dường như còn rất khó coi, Vương Chi ngỡ là nàng bất mãn vì tiến độ tu luyện của hắn, bất giác giọng trở nên buồn bã:

“Sư phụ, có phải ta tu luyện quá chậm không?“.

Chậm?

Nghe lời nói rồi lại nhìn đến gương mặt buồn rầu của hắn, Lăng Mị thật sự có xúc động muốn giơ chân lên đá cho hắn một phát. Cửu Âm Minh Nguyệt Thần Công là do nàng đoạt được nên tất nhiên cũng đã bỏ công tìm hiểu kỹ. Sau một thời gian dài nghiên cứu và tu luyện, nàng đúc ra một kết luận: bộ công pháp này chỉ dành cho những kẻ được xem là thiên tài trong thiên tài. Tại sao ư? Đơn giản là vì nó quá khó luyện. Từ nhỏ, Lăng Mị nàng vẫn thường được sư phụ khen ngợi là một thiên tài ngàn năm có một trong giới tu đạo, ấy vậy mà để luyện tầng thứ nhất của Cửu Âm Minh Nguyệt Thần Công đến giai đoạn trung kỳ nàng đã mất đúng bốn năm ròng. Tính ra thì vừa đúng bằng với số thời gian của Vương Chi, thế nhưng... khi tu luyện nó thì nàng vẫn còn là một tu sĩ Linh châu cảnh đệ cửu trọng!

Nghĩ đi, một tu sĩ Linh châu cảnh đệ cửu trọng thì có bao nhiêu tài bảo, bao nhiêu kinh nghiệm? Tuyệt đối không phải những thứ mà một tên tu sĩ nhỏ nhoi như Vương Chi có khả năng so sánh! Đừng nói một, dù có là một ngàn hay một vạn cũng không thể!

Nhưng thực tế đâu này?

Tên tu sĩ nhỏ nhoi Vương Chi kia đã đuổi kịp tốc độ tu luyện của nàng. Điều này có ý nghĩa gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK