Dĩ nhiên nếu bàn về lực lượng ẩn chứa trong mỗi đạo thì chúng không thể nào bì được với khi thi triển Nguyệt Quang Đoạn Hận, nhưng bù lại, với số lượng nhiều hơn gấp mười mấy hai mươi lần, chúng đã hoàn toàn đem bạch hổ vây lấy, triệt để phong tỏa đường lui của nó. Nó nếu muốn tẩu thoát mà nói… FSGYj6oF căn bản là giấc mộng viễn vông.
Hiện tại, lựa chọn duy nhất của nó chỉ có một: trực tiếp đối đầu.
Nhưng vấn đề đặt ra là: nó phải nghênh đón thế nào?
Xung quanh nó, khắp bốn phương tám hướng, chỗ nào cũng đều là đao ảnh đang đánh tới, muốn ngăn chặn hết vốn dĩ là không có khả năng. Nó có thể bắn ra một luồng năng lượng cực mạnh rồi quét ngang sáu mặt trên dưới, đông tây, thế nhưng… hơn trăm đạo đao ảnh kia lại chẳng cho nó thời gian để làm việc đó.
Tốc độ của chúng rất nhanh!
Không có nhiều thời gian để chuẩn bị, vạn bất đắc dĩ, bạch hổ chỉ còn nước làm được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, điều khiển luồng năng lượng lần lượt hóa giải hơn trăm đạo đao ảnh của phân thân Na Trát.
Chính lúc này, toàn thân Thánh tử Cửu Âm Giáo phía xa bỗng đột ngột lóe lên ánh sáng màu đen; kế đấy, từ người hắn, ba hư ảnh bay ra, đồng loạt hướng về vị trí bạch hổ lao đến, tốc độ còn nhanh hơn đao ảnh của Na Trát gấp ba lần!
Lại nói, ba hư ảnh này cũng không phải xa lạ gì, y hệt như cái đã hiện thân che chắn cho La Thiên Bằng, giúp hắn tẩu thoát thành công.
Đích thị là ba bộ xương trong bộ áo choàng đen cùng liêm đao nơi tay.
Chẳng nghi ngờ gì nữa, rõ ràng là Thiên Biến Vạn Hóa – Di Hình Hoán Ảnh, thần thông thượng thừa nằm trong bộ công pháp Bách Biến Thiên Ma Công của Kim Nguyệt Tu La tộc.
Mục đích của Thánh tử Cửu Âm Giáo khi thi triển thần thông này là gì thiết nghĩ không cần đoán cũng biết được.
Hắn lại muốn cứu người. À không, trong trường hợp hiện giờ, chính xác hơn thì nên gọi là cứu hổ mới đúng. Với tốc độ khủng bố ngang bằng cả tu sĩ Linh anh đệ cửu trọng của Thiên Biến Vạn Hóa – Di Hình Hoán Ảnh, việc ứng cứu là hoàn toàn có khả năng.
Nhưng, thật không may. Thời điểm đã khác, người cũng đã đổi, dự định của hắn sẽ chẳng thể nào thực hiện được. Bởi vì… có kẻ không cho phép.
Trước đó, do còn chưa biết Thánh tử Cửu Âm Giáo đã học được cả thần thông lẫn bí thuật trong hai bộ công pháp Bách Biến Thiên Ma Công và Bách Thế Thiên Ma Kinh nên Na Trát mới để cho La Thiên Bằng chạy thoát; bằng như hiện tại, khi đã nắm rõ mà nói…
Muốn giở lại bài cũ trước mặt nàng?
Đùng hòng!
Hệt như Thánh tử Cửu Âm Giáo, toàn thân Na Trát cũng đột ngột lóe lên hắc quang rồi từ người nàng, ba hư ảnh ma thần lao ra.
Vấn đề đáng nói ở đây là: tốc độ của chúng còn nhanh hơn ba hư ảnh vừa rồi của Thánh tử Cửu Âm Giáo một bậc!
Trước là Nguyệt Linh Hộ Chủ, giờ lại đến Thiên Biến Vạn Hóa – Di Hình Hoán Ảnh, cùng một thần thông nhưng rõ ràng do Na Trát thi triển thì uy năng được phát huy tốt hơn nhiều so với Thánh tử Cửu Âm Giáo, dù rằng tu vi cả hai đều là Linh anh đệ bát trọng.
Như vậy có thể thấy, công pháp của hoàng tộc Kim Nguyệt Tu La thì thích hợp sử dụng nhất rốt cuộc vẫn là người của hoàng tộc Kim Nguyệt Tu La.
…
Nói thì chậm nhưng diễn biến lại vô cùng nhanh. Tính từ lúc phân thân Na Trát xuất ra Cuồng Đao Loạn Vũ cho đến khi chân thân nàng thi triển Thiên Biến Vạn Hóa – Di Hình Hoán Ảnh, thời gian còn chưa qua hết một cái nháy mắt.
Có điều, bất kể là chậm hay nhanh thì màn va chạm cuối cùng vẫn sẽ xảy ra.
Và kết quả…
Chẳng có bất ngờ nào dành cho Thánh tử Cửu Âm Giáo, mọi chuyện diễn ra đúng như những gì nó phải.
Ba hư ảnh ma thần của hắn không tài nào cứu nổi bạch hổ. Tồi tệ hơn, chúng đã lần lượt bị ba hư ảnh ma thần của Na Trát xuất ra tiêu diệt. Lực lượng chênh lệch, chẳng quá khó khăn để hư ảnh ma thần của Na Trát làm điều ấy.
Về phần bạch hổ, do không thể nhận được sự trợ giúp từ chủ nhân của mình trong khi bản thân lại bị hàng trăm đạo đao ảnh bủa vây, thoáng chốc, nó đã bị đánh trọng thương. Đương nhiên đó không phải là thương tích thịt xương gân cốt gì. Dẫu có linh tính thì nó vẫn chỉ là một linh vật được huyễn hóa ra từ phù lục mà thôi. Sở dĩ gọi “trọng thương” là bởi hiện giờ thân thể của nó đã trở nên mờ nhạt đi khá nhiều…
Xui xẻo thay, chuyện vẫn còn đang tiếp diễn.
Ngay tại thời điểm bạch hổ bị đánh bay xuống, còn chưa kịp đứng dậy thì nó đã phải đón nhận một lượt công kích nữa. Nhưng thay vì từ phân thân Na Trát thì lần này lại là… hư ảnh ma thần.
Sau khi tiêu diệt những kẻ đồng nguyên với mình thì chúng vẫn chưa được chân thân Na Trát thu hồi. Tất nhiên là nàng đã cố ý như thế.
Trong lượt này, nàng muốn triệt để tiêu diệt con bạch hổ do thánh phù huyễn hóa ra kia!
…
Hệt như những tử thần đòi miệng, trong đám khí đen bao quanh tựa áo choàng, ba hư ảnh ma thần đồng loạt vung liêm đao chém xuống bạch hổ.
Cực độ khiếp sợ, đó là những gì đang hiển hiện trong đôi mắt bạch hổ. Dẫu sao thì cũng do thánh phù biến thành, một chút linh tính âu cũng bình thường.
Nhưng dù cho nó có khiếp sợ hơn nữa cũng vô dụng, sẽ chẳng có ai vì điều đó mà rủ lòng thương xót. Hư ảnh ma thần thì lại càng không.
Cực kỳ dứt khoát, ba lưỡi đao rốt cuộc đã được chúng chém xuống.
“R… ố… n… g…!!”.
…
Cùng với tiếng thét thảm, thân thể bạch hổ trực tiếp bị cắt ra, đúng như những gì phân thân Na Trát đã nói trước đó.
Cắt hổ bất quá chỉ là cắt giấy!
…
Cùng lúc, trong một trận chiến khác giữa chân thân Na Trát và Thánh tử Cửu Âm Giáo.
“Keng!”.
“Keng!”.
“Keng!”.
Sau mấy đòn đánh ác liệt, Thánh tử Cửu Âm Giáo tức tốc bật người về phía sau, đồng thời thanh kiếm trong tay cũng chém ra một đường để kéo giãn thêm khoảng cách với kẻ địch của mình.
Đứng từ xa, xác nhận Na Trát tạm thời không cố truy đuổi nữa, hắn lập tức động thần niệm đem hai thanh trường kiếm vốn đang giao chiến với một phân thân khác của Na Trát thu về.
Thánh phù bạch hổ hiện đã bị diệt, hắn không muốn đến cả hai thanh trường kiếm này cũng bị đối phương triệt hạ nốt.
Khuôn mặt trầm trọng, ánh mắt chứa đầy sát cơ cùng giận dữ, Thánh tử Cửu Âm Giáo nhìn chằm Na Trát bên kia, cất giọng lạnh lùng:
“Hoàng tộc ma giới quả là hoàng tộc ma giới! Ngươi rất giỏi! Thật sự là rất giỏi…”.
Chẳng thèm bận tâm đến thái độ cừu hận của đối phương, Na Trát tạm để liêm đao sang một bên, hai tay nhanh chóng kết quyết.
Vài giây chưa tới, hai phân thân của nàng đã được thu hồi, cùng chân thân hợp lại làm một. Bí thuật này khá là hao tổn linh lực, nàng cũng không muốn kéo dài quá lâu.
Âm thầm thở nhẹ một hơi xong, lúc này nàng mới nhìn sang Thánh tử Cửu Âm Giáo đằng xa.
“Sao vậy? Thương tiếc cho con hổ giấy của ngươi ư?”.
Tay nắm lại liêm đao, nàng bảo: “Đừng lo, ta sẽ giúp ngươi đi theo nó sớm thôi”.
Dứt câu, tay đặt trên liêm đao của nàng bỗng bất ngờ siết chặt, nhắm thẳng Thánh tử Cửu Âm Giáo lao đến.
“Keng! Keng! Keng!”.
“Keng! Keng! Keng!”.
…
“Keng! Keng!’.
…
Với những đòn đao hung hiểm đầy uy lực, Na Trát như một con quái vật không ngừng tấn công, không ngừng áp sát, hoàn toàn chẳng chừa cho kẻ địch của mình một giây để thở dốc.
Càng đánh thì càng nhanh, càng nhanh thì lại càng đánh. Hết sức điên cuồng.
Đương nhiên, ngoại trừ chiêu thức bình thường thì thần thông cũng liên tiếp được nàng mang ra sử dụng.
Nguyệt Quang Đoạn Hận, Thiên Biến Vạn Hóa – Di Hình Hoán Ảnh, Cuồng Đao Loạn Vũ, Bách Quỷ Tiếu Thương Thiên,…, hết thảy đều là những loại thần thông thượng thừa, uy lực vô cùng.
Thực tế thì lực lượng bị hao tổn của nàng đã không bị lãng phí vô ích. Sau tất cả những đòn công kích dồn dập ấy, rốt cuộc thì thương tích cũng đã xuất hiện trên người Thánh tử Cửu Âm Giáo.
Đúng vậy, hắn đã bị thương.