Phía bên kia chiến tuyến, Thác Ban, Trần Đức, Phong Bất Bình, Hào Long, Cao Dương, Đồ Sâm, sáu tên thủ lĩnh đạo tặc vừa cảm nhận được khí tức bạo phát của Thi Quỷ thì nào còn dám do dự, lập tức cắn răng đem chân nguyên bên trong thể nội thiêu đốt, tạm thời đề thăng lực lượng hòng mau chóng kết liễu kẻ địch.
Thời gian chẳng tính là bao, sau vài nhịp thở thì đám người bọn chúng đã hoàn thành việc chuyển hóa từ chân nguyên thành lực lượng, đồng loạt vung lên pháp khí đánh về phía Thi Quỷ hiện còn đang đứng gào thét bên trong màng máu.
"Chết đi!".
"Đồ quái vật!".
"Để chúng ta tiễn ngươi xuống địa ngục!".
...
Kẻ hô đánh, người hô giết, những thanh âm đan xen lẫn lộn đầy hỗn tạp. Đám người Thác Ban, Trần Đức xem bộ đã rất nóng lòng muốn lấy mạng Thi Quỷ lắm rồi.
Chỉ là... mạng Thi Quỷ dễ lấy vậy sao?
Chính tại thời khắc đám đạo tặc, thêm cả cỗ khôi lỗi Thiên hà đệ ngũ trọng đánh tới, khi cương quyền, pháp khí của bọn chúng chỉ còn cách màng máu tầm bằng đốt tay thì phía bên trong, Thi Quỷ rốt cuộc cũng động.
Hắn đem màng máu chứa đựng lượng lớn Huyết Sát Chi Lực tụ lại thành "binh", tổng cộng có tất cả bảy tên, mỗi tên đều cao hơn bảy thước, cầm một thanh huyết đao to đùng đứng vây xung quanh hắn.
Lá chắn? Có thể coi là thế. Nhưng, còn chưa đủ. Bảy "binh" mà Thi Quỷ vừa tạo ra kia, chúng không chỉ đơn thuần để phòng hộ tạm thời mà còn được sử dụng để tấn công, hoặc có lẽ nên gọi là chém giết.
"Binh" của Thi Quỷ, chúng mạnh lắm. Mạnh tới nỗi khiến cho đám thủ lĩnh đạo tặc phải kinh hoảng. Mới vừa rồi, chỉ với duy nhất một đường đao của "binh" thì bọn chúng sáu tên như một, toàn bộ đều bị đánh bay. Cỗ khôi lỗi Thiên hà đệ ngũ trọng cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, kết quả y hệt đều là bay xa cả đoạn dài.
Dĩ nhiên, sự "bay" này, nó còn chưa phải kết thúc. Nó mới chỉ là màn khởi đầu cho bi kịch lớn nhất cuộc đời đám đạo tặc mà thôi.
Ngự giữa không trung, Thi Quỷ nói từng tiếng một, giọng khác lạ vô cùng: "Chết... hết... đi".
Ngay khi chữ cuối cùng vừa ra hết thì đứng gần đó, cặp mắt các "binh" đột nhiên sáng bừng lên, để rồi sau đấy, bảy tên như một, tất cả đồng loạt vung lên huyết đao hướng đám thủ lĩnh đại tặc cùng cỗ khôi lỗi Thiên hà đệ ngũ trọng xông thẳng tới. Tốc độ cực nhanh.
Bên kia chiến tuyến, đám người Trần Đức, Thác Ban vốn còn đang lưỡng lự chưa biết có nên tiếp tục vây đánh nữa không, nay nhìn thấy các "binh" lao đến thì liền quyết định. Chiến, đó là lựa chọn của bọn chúng. Bọn chúng không thể bỏ chạy khi mà thiếu chủ của mình là Diệp Lang Khải còn đang chiến đấu được.
Thắng, giết chết kẻ địch, nó có lẽ là điều quá khó trong tình cảnh hiện tại. Tuy nhiên, nếu chỉ để cầm chân đợi Diệp Lang Khải giải quyết xong Âm Cơ rồi hợp lực thì lại là chuyện khác, bọn chúng tin tưởng mình có thể làm được.
Phải, đám đạo tặc ấy, bọn chúng đã tin là như vậy.
Chẳng may thay... bọn chúng đều sai hết rồi. Kẻ địch của bọn chúng, hắn hiện đã khác xa ban nãy nhiều lắm.
Sai lầm tất phải trả giá, đời bao giờ cũng là như thế cả, không có ngoại lệ. Và trong trường hợp này, cái giá mà đám đạo tặc phải trả là... mạng.
Chẳng ngoa hay dự đoán mà đấy đã là sự thật. Ngay vừa rồi, trong lần chạm trán thứ hai với "binh" thì cỗ khôi lỗi Thiên hà đệ ngũ trọng cùng đám thủ lĩnh đạo tặc nọ đã bị giết chết. Thác Ban, Trần Đức, Phong Bất Bình, Hào Long, Cao Dương, Đồ Sâm, toàn bộ đều chết dưới huyết đao của "binh". Một đao duy nhất, chém đoạn làm đôi.
Không thể không nói, so với lúc nãy thì sức mạnh của Thi Quỷ quả thật đã tăng lên không ít. Từ chỗ ngang ngửa giằng co đến khống "binh" vung đao diệt sát, chênh lệch tầm đó tuyệt chẳng nhỏ bé chút nào. Tuy nhiên, nếu cho đấy là mười thành thực lực của Thi Quỷ, do hắn bạo phát ra hết thì thật sai lầm. Thứ lực lượng để tạo ra "binh" kia, nó chỉ bao gồm linh lực chuyển hóa từ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn Công và Huyết Sát Chi Lực, riêng phần lực lượng huyết mạch hoàng tộc Kim Nguyệt Tu La thì không hề góp vào dù là một tia.
Tới đây, ắt hẳn nhiều người sẽ nghĩ rằng nếu lại vận dụng thêm lực lượng huyết mạch vào nữa thì Thi Quỷ sẽ càng trở nên cường đại hơn, khủng bố hơn. Nhưng... đó là ý nghĩ sai lầm. Đơn giản là bởi ở thời điểm hiện tại Thi Quỷ vẫn chưa đủ khả năng để đem dung hợp giữa lực lượng huyết mạch hoàng tộc Kim Nguyệt Tu La của mình và Huyết Sát Chi Lực từ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn Công. Nếu bây giờ hắn thực sự thêm vào lực lượng huyết mạch thì kết cục của hắn sẽ chỉ có một: phản phệ mà chết.
Nói cách khác, với trạng thái lúc này, khi mà Huyết Sát Chi Lực đã được sử dụng gần như toàn bộ, Thi Quỷ dù chưa đạt đến tối cường theo lý thuyết nhưng xét trong điều kiện thực tế thì sự tối cường đã xem như là đạt được rồi.
Chính thời khắc này, Thi Quỷ đã ở vào trạng thái mạnh nhất, đạt tới giới hạn của lực lượng.
Rất tốt ư?
Đúng là rất tốt, ngoại trừ một điều: cái giá phải trả.
Thi Quỷ, hắn đang phải trả giá cho hành động của mình. Huyết Sát Chi Lực mà hắn đang dùng để gia trì vốn chưa bao giờ là thứ biết an phận. Nó là một con dao hai lưỡi luôn sẵn sàng tổn thương chính kẻ sử dụng mình. Mặc dù đối với con dao này Thi Quỷ đã cầm nắm rất thông thạo, thế nhưng với việc điều động gần như toàn bộ lực lượng của nó - con dao hai lưỡi kia - thì dẫu thông thạo đi nữa cũng phải chịu tác động. Rất tiếc đấy lại là theo chiều hướng tiêu cực.
Bên trong ra sao tạm thời còn chưa rõ chứ ở phía ngoài, cụ thể thì là trên khuôn mặt Thi Quỷ, dấu hiệu thương tổn đã hiển lộ rành rành rồi. Nơi mắt trái hắn, ngươi vàng đã mất, mọi thứ còn lại chỉ là một màu đỏ thẫm, rực lên như lửa. Chính từ trong con mắt của Quỷ ấy, máu đang trào ra ngoài. Chảy ròng xuống dưới...
...
...
"Oành! Oành!".
"Ầm... Ầm...".
...
Tại thời điểm các "binh" của Thi Quỷ vung đao chém xuống đám thủ lĩnh đạo tặc Thác Ban, Trần Đức cùng cỗ khôi lỗi Thiên hà đệ ngũ trọng thì ở nơi gần đó, một tên thủ lĩnh đạo tặc khác cũng vừa mới bị người đánh trọng thương.
Đích thị Độc Nhãn Âm Cơ.
Tình trạng hiện giờ của nàng thực sự không được tốt lắm, trên người da thịt chẳng ít nơi đã bị xé rách, máu me nhuộm đỏ khắp mình mẩy...
Rõ ràng trong những đợt giao phong vừa rồi, Âm Cơ nàng đã yếu thế hơn. Cứ nhìn vào Diệp Lang Khải, đối thủ của nàng liền biết. Trên mình hắn, thương tích dẫu có cũng bất quá vài đường lẻ tẻ, nhỏ bé mà thôi.
Tương tự Thi Quỷ, sức mạnh của Diệp Lang Khải hiện đã tăng lên rất nhiều. Căn nguyên hết thảy đều bắt nguồn từ đợt biến đổi vừa rồi của hắn. Lực Biến của hắn đã chuyển sang cấp thứ hai, từ bốn tay ban đầu nay đã chuyển thành sáu, cùng với đó thì cơ thể hắn cũng đã "bành trướng" thêm không ít.
Chênh lệch, đấy là điều đang hiện hữu. Giữa Diệp Lang Khải và Âm Cơ, sức mạnh đôi bên đã có khoảng cách nhất định.
Theo lý, với tình cảnh như thế, khi mà cơ thể đã bị đánh trọng thương, lực lượng đã chênh lệch thì Âm Cơ hẳn nên khẩn trương, lo lắng mới phải. Vậy mà không. Âm Cơ nàng chẳng có tí biểu hiện nào cho thấy là đang lo lắng, khẩn trương cả; có, duy nhất ở nàng lúc này là một cái nhếch môi đầy mai mỉa.
Âm Cơ, nàng rõ ràng là đang khinh thị.
Là ngông cuồng? Là ngu ngốc?
Không, là "tư cách". Âm Cơ nàng hoàn toàn có đủ tư cách để xem thường Diệp Lang Khải.
Diệp Lang Khải đúng là đã mạnh hơn đấy, Lực Biến của hắn đúng là đã làm nàng gánh chịu thương tổn đấy, nhưng vậy thì sao?
Hiện tại chính là trạng thái mạnh nhất của Diệp Lang Khải, còn Âm Cơ nàng... thủ đoạn ẩn tàng còn chưa có triển khai đây này.