Cố tình nuốt xuống một ngụm nước bọt, Thi Quỷ ho nhẹ, thấp giọng:
“Lạc Mai Tiên, ta nói nhiều như vậy, cũng rõ ràng như vậy, ngươi hẳn cũng đã hiểu rồi đi. Giờ thì buông tay được rồi chứ?”.
Đối với việc bị một nữ nhân nắm lấy cổ áo, hơn nữa còn là thô bạo thế này, ngắn không nói nhưng lâu dài thì lại là chuyện khác. Thi Quỷ hắn cũng chẳng thấy nó có gì hay ho để phải kéo dài thêm nữa. Dẫu sao hắn vốn đâu ưa thích gì Lạc Mai Tiên.
Có điều, ưa thích hay không cũng chỉ là chuyện của hắn. Lạc Mai Tiên ư? Xem bộ dạng thì nàng dường như lại có suy nghĩ khác.
Trái với mong muốn của Thi Quỷ, tay nàng vẫn cứ như cũ đem cổ áo hắn nắm chặt, giọng điệu thay vì hòa hoãn thì lại càng trở nên lạnh lẽo:
“Cửu Thiên Huyền Công, Huyết Viêm Tuyền Hỏa, rồi lại thêm cả thứ công pháp huyết tinh kia, sau bao nhiêu thứ đó, rốt cuộc thì bây giờ tình trạng của muội muội ta thế nào? Ngươi đừng bảo không có gì. Ta không nghĩ là nó sẽ không có gì đâu”.
“Đúng là chẳng dễ gì qua mặt được”.
Thầm lưu tâm tính đa nghi của nữ nhân trước mặt, Thi Quỷ ba phần giả, bảy phần thật mà rằng:
“Ta cũng đâu nói là sẽ không có họa ngầm. Nếu ngươi muốn biết thì ta cũng chẳng giấu. Huyết Viêm Tuyền Hỏa, Huyết Ma Kinh - tên của thứ công pháp mà ngươi vừa gọi là huyết tinh kia, hai thứ này đích thị là có họa ngầm. Hơn nữa còn rất lớn đấy”.
“Với Huyết Viêm Tuyền Hỏa, nó sẽ không thể lúc nào cũng ổn định bên trong cơ thể muội muội ngươi được. Nó cần có Cửu Thiên Huyền Công của ta để bình ổn. Bằng như không có... Hậu quả sẽ là thứ tồi tệ nhất. Còn về Huyết Ma Kinh...”.
Cố ý ngắt quãng, sau vài giây, tiếng Thi Quỷ lại lần nữa cất lên: “Như đã nói, nó là một công pháp rất đặc biệt. Máu huyết là thứ nó cần... Và bắt buộc phải có”.
“Bắt buộc? Thi Quỷ, ý ngươi là gì?”.
“Công pháp đó, một khi đã tu luyện thì sẽ không thể dừng lại. Muốn dừng, như vậy thì cũng phải tu luyện xong tầng thứ sáu, đồng nghĩa phải đặt chân vào Linh anh cảnh. Một khi còn chưa luyện xong tầng thứ sáu mà tự ý dừng lại, vậy thì...”.
“Thì thế nào?”.
“Chết”.
Sau một tiếng trầm đục, giọng Thi Quỷ trở lại bình thường: “Huyết Ma Kinh một khi đã luyện thì không thể dừng, một khi đã dừng thì tất phải chết. Ta nói rồi, công pháp, nó cần máu. Nếu ngươi không luyện, nếu không có máu, vậy thì nó sẽ tự dùng máu huyết trong cơ thể ngươi, sẽ dùng sinh mệnh lực của ngươi, tận cho đến khi... Ngươi khô cạn máu huyết, cạn kiệt sinh cơ”.
Đứng sát bên, Lạc Mai Tiên càng nghe Thi Quỷ nói thì sắc mặt càng biến đổi, ánh mắt càng mở lớn, hơi thở càng gấp gáp...
Dù trước đó đã lờ mờ nhận ra có điều không ổn, dù vừa rồi đã chuẩn bị tâm lý, thế nhưng đến lúc chính tai nghe được thì trong lòng nàng vẫn bị kích động. Rất nhiều.
Thi Quỷ kia vừa mới nói gì chứ?
Đã luyện thì không thể dừng, một khi dừng thì tất phải chết. Đáng nói là... Còn bị chính thứ công pháp mà mình tu luyện rút hết máu huyết, sinh mệnh mà chết.
Thứ công pháp tà ác như vậy, so với Tiên Linh Chi Huyết vẫn luôn làm hại muội muội nàng thì có khác gì nhau chứ? Không, nó thậm chí còn đáng sợ hơn nữa.
Hoàn thành tầng thứ sáu, đột phá Linh anh...
Linh anh là dễ đột phá lắm sao?
Lùi một bước, cứ cho là muội muội nàng có thể bước vào Linh anh cảnh đi, vậy thì từ bây giờ cho tới lúc đó, trong quá trình tu luyện Huyết Ma Kinh, muội muội nàng lại phải đối mặt với những chuyện gì nữa?
Sát tâm nổi lên, vô hình trung, khí tức phát ra từ người Lạc Mai Tiên cũng càng lúc càng thêm phần khủng bố.
Tất nhiên, với sự chuyển biến rõ rệt kia thì Thi Quỷ không thể nào lại không nhận ra.
Thần sắc có phần ngưng trọng, hắn nhìn thẳng vào đôi mắt hiện đầy sát cơ của nữ nhân trước mặt, nói liền:
“Lạc Mai Tiên, ta cũng không muốn. Để muội muội ngươi tu luyện Huyết Ma Kinh vốn nằm ngoài dự liệu của ta. Nhưng lúc đó là tình thế bắt buộc, chỉ có làm như vậy mới có thể kiểm soát được Tiên Linh Chi Huyết, mới có thể đem muội muội ngươi cứu về”.
“Ta biết ngươi cho rằng Huyết Ma Kinh kia quá đỗi tà ác, là một thứ ghê tởm đối với muội muội ngươi. Thế nhưng ta mong ngươi hãy suy xét thấu đáo”.
“Huyết Ma Kinh, nó đúng là tà ác, tuy nhiên bên cạnh, so với các loại công pháp cao cấp khác thì lợi ích mà nó đem lại cũng là rất lớn. Ta có thể...”.
“Tầng thứ sáu”. - Thi Quỷ còn chưa nói hết thì đã bị Lạc Mai Tiên cắt ngang - “Ngươi đảm bảo muội muội ta có thể luyện tới?”.
Biết đối phương chẳng muốn dong dài nên Thi Quỷ cũng đáp gọn: “Không thể thì ngươi cứ việc cắt đầu ta xuống”.
“Trong quá trình tu luyện Huyết Ma Kinh, muội muội ta phải đối mặt với những gì?”.
“Máu huyết. Nàng ấy sẽ cần được đảm bảo nguồn cung máu huyết nhất định. Những vấn đề còn lại, chỉ cần có ta bên cạnh thì tất cả đều sẽ ổn”.
“Ngươi khẳng định?”.
“Tuyệt đối khẳng định”.
Quam sát một lúc, tận đến khi trong lòng hình thành được chút ít niềm tin thì Lạc Mai Tiên lúc này mới dần hòa hoãn lại.
Những ngón tay từ từ nới lỏng rồi buông ra hẳn, nàng nói: “Được. Ta sẽ tạm tin ngươi... Nhưng hãy nhớ kỹ, nếu để ta nhìn được thứ ta không muốn nhìn, nghe được điều ta không muốn nghe, lúc đó... Ta bảo đảm ngươi sẽ có một kết cục rất thê thảm. Hơn mức mà ngươi có thể tưởng tượng ra được”.
Cảnh báo, cũng là đe dọa xong, Lạc Mai Tiên hít sâu một hơi để tâm tình bình ổn lại.
Lát sau thì bảo: “Chúng ta hãy tiếp tục với những vấn đề còn lại đi”.
...
Và như thế, cuộc đối thoại đã kéo dài thêm, khá lâu nữa.
Lạc Mai Tiên cùng Thi Quỷ, bọn họ đã nói với nhau khá nhiều. Mà thực ra thì chủ yếu vẫn là Thi Quỷ nói còn Lạc Mai Tiên thì đặt những câu hỏi.
Cũng phải thôi. Dẫu sao mục đích hôm nay Lạc Mai Tiên đến đây là đã tìm hiểu rõ ràng mọi chuyện kia mà. Ngoài Lạc Lâm - muội muội nàng - thì bản thân Thi Quỷ cũng là kẻ mà nàng cần phải tìm hiểu. Trên người Thi Quỷ có rất nhiều thứ mà nàng không thể giải đáp được. Nàng cần biết. Nàng cần được trả lời những câu hỏi đại loại như: Lai lịch thật sự của Thi Quỷ? Lực lượng thần bí, cảnh tượng sinh linh tận diệt mà nàng đã nhìn thấy trong lúc sưu hồn hắn? Hay như nội dung cụ thể của Cửu Thiên Huyền Công, Huyết Ma Kinh mà hắn tu luyện?... Có rất nhiều câu hỏi mà nàng muốn biết đáp án...
Cuộc đối thoại này, nó đã phát sinh một chút trắc trở, một chút xung đột. Hầu hết là bởi cái gọi là “riêng tư” của Thi Quỷ.
Những câu hỏi của Lạc Mai Tiên, đó không phải là thứ mà Thi Quỷ có thể trả lời toàn bộ. Bịa chuyện cũng cần cơ sở, tùy tiện mà nói... Có khi lại biến khéo thành vụng. Chân nhân cảnh thật chẳng dễ dàng gì qua mặt được.
Lại nói, nếu vấn đề nào Thi Quỷ cũng vô tư trả lời cặn kẽ, như vậy há sẽ không khiến người hoài nghi?
Thật thật giả giả, trong hở có kín, thế mới là tốt nhất.
Và thực tế thì Thi Quỷ đã thực hiện vai diễn của mình khá tốt. Sau tất cả, hắn đã khiến lòng nghi ngờ của Lạc Mai Tiên giảm đi rất nhiều.
Tiếc rằng, lúc này e rằng hắn sẽ không thể làm tốt được như vậy nữa. Lý do là bởi Lạc Mai Tiên đã vừa đưa ra một yêu cầu. Một yêu cầu mang tính bắt buộc và vô cùng “đụng chạm” đến sự tự do của hắn.
“Thi Quỷ, ta muốn chúng ta ký kết Linh hồn khế ước”. - Đấy là những gì Lạc Mai Tiên vừa nói.
Huyết khế, Huyết linh khế ước, Linh hồn khế ước, đó là ba loại khế ước ràng buộc một người. Ba loại khế ước này, một khi ký kết thì giữa hai bên, bên ‘bộc’ sẽ phải chịu kiểm soát của bên ‘chủ’, sinh tử của họ sẽ bị bên chủ nắm giữ. Nói cách khác, chỉ cần một ý niệm là chủ có thể lập tức đem bộc của mình giết chết ngay.
Tất nhiên, ngoài bản chất giống nhau là trói buộc sinh tử ra thì Huyết khế, Huyết linh khế ước và Linh hồn khế ước, ba loại khế ước này, chúng vẫn có điểm sai biệt nhất định.
Hắn, một bước đầu nhập võng du, hắn dùng phong cách của chính hắn đi lên trên đỉnh cao cùng mỹ nữ.