Mục lục
[Dịch] Che Trời (Già Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giọng nói Diệp Phàm không to, nhưng làm toàn bộ đệ tử Tinh phong ở đây phải biến sắc. Phải biết danh vọng Trần Phong trong Thái Huyền môn rất cao, hắn chính là tu sĩ Bỉ Ngạn, ngày thường không ai dám nói vậy với hắn.

- Nói khoác không biết ngượng, ngươi không sợ bị ngoác miệng sao? Muốn bẽ gãy chân Trần sư huynh, đi tu luyện thêm trăm năm đi!

Đệ tử Tinh phong nhiều lần bị áp chế, trong lòng rất tức giận. Mà mấy câu nói vừa rồi của Diệp Phàm đã làm lửa giận bọn họ bùng cháy hoàn toàn, bọn họ nôn nóng muốn thấy cảnh Diệp Phàm bị trấn áp.

- Trần Phong sư huynh là người thế nào chứ? Giết hắn dễ như trở bàn tay, trong mắt Trần sư huynh, hắn chỉ bằng mấy con gà đất chó kiểng mà thôi!

Trần Phong lúc nào cũng mặc áo bào trắng như tuyết, cả người không bị bụi bậm dính vào, không nhiễm hồng trần, thoạt nhìn rất phiêu dật, trông như một cao nhân từ Niết Bàn thế ngoại đi ra, thật có phong thái đệ tử kiệt xuất của đại phái siêu cấp.

Thần thái hắn rất lãnh mạc, ẩn chứa bên trong là sự thong thả. Hắn cười nhạt một tiếng, nói:
- Còn trẻ vô tri, tính tình ngông cuồng, không biết tốt xấu. Đáng tiếc, ta đã cho ngươi một cơ hội mà ngươi lại không biết nắm lấy. Đã như vậy, ta sẽ đích thân chặt đứt xương cốt toàn thân ngươi.

Diệp Phàm dùng một cước đá khối đá nặng ngàn cân ở trước mặt mình về phía Trần Phong, nói:
- Không làm cái bộ dáng ưu việt kia thì ngươi chết à?

Hắn không thích đối phương tỏ ra cao cao tại thượng như thế chút nào.

Trần Phong nhẹ nhàng phất tay một cái, tà áo màu trắng phiêu động, ống tay áo vừa chạm nhẹ vào thì khối đá nặng ngàn cân kia liền hóa thành phấn vụn, lả tả rơi xuống.

- Tiểu hài tử xấu xa, cẩn thận một chút.
Cơ Tử Nguyệt truyền âm, nói:
- Hắn là tu sĩ cảnh giới Bỉ Ngạn! Nếu muốn đánh bại hắn, ngươi chỉ còn cách dựa vào thân thể cường đại, một khi đến gần hắn thì mới có cơ hội.

Nếu so đấu thần lực hay đối kháng pháp thuật, khả năng thắng của Diệp Phàm quá nhỏ. Chỉ khi gần người cận chế, hắn mới có thể dựa vào khí lực vượt xa linh bảo để tìm cơ hội đánh thắng đối phương.

Phải biết rằng cách đây không lâu, hắn cũng dựa vào cách đó mà đánh bại được tu sĩ cảnh giới Bỉ ngạn của Cơ gia, Cơ Hà.

Thân thể Diệp Phàm khẽ động, hóa thành một làn gió, lưu lại tàn ảnh ở phía sau làm người ta hoa mắt, trong nháy mắt lao đến.

Trần Phong nhanh chóng lui về phía sau, hắn không phải là vị Dương sư huynh kia. Ngay từ đầu hắn đã cảnh giác Diệp Phàm, nên không muốn để đối phương áp sát quá gần. Hắn muốn dựa vào thần thuật cường đại để đánh bại Diệp Phàm.

Nhưng hắn đánh giá Diệp Phàm quá thấp, mà không riêng gì hắn, ngay cả Cơ Tử Nguyệt cũng mở miệng to ra, rất là giật mình.

Bởi vì dường như nàng đã từng nghe nói đến thân pháp Diệp Phàm đang sử dụng, một thân pháp rất cường đại. Tuy nhiên, nàng cũng mới nghe qua mà thôi, chứ chưa bao giờ thấy tận mắt!

- Đây là...
Cái miệng nhỏ nhắn của Cơ Tử Nguyệt tròn lại như hình chữ "O", cau lỗ mũi, lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ đây là bộ pháp của lão điên trong truyền thuyết?

Mỗi khi Diệp Phàm cất bước là lại gây cho người ta cảm giác đạo pháp hắn sử dụng rất tự nhiên, tựa như mây trôi nước chảy, vô cùng thuần thục!

Tốc độ Trần Phong rất nhanh, mỗi lần chuyển động là như một ngôi sao băng, thoáng cái đã lướt ra xa lưu lại một đạo tàn ảnh. Nhưng Diệp Phàm lại bám theo sát hắn, không rời xa chút nào!

Hắn nhất định phải bám sát đối phương để cận chiến. Nếu không, mọi việc sẽ rất bất lợi với hắn. Dù sao hắn và đối phương cũng chênh nhau đến một cảnh giới. Hắn không ngừng bám sát Trần Phong là vì muốn tìm cho mình một cơ hội.

Dù như thế nào, hắn nhất định sẽ không buông tha Trần Phong, nên bàn chân di chuyển liên tục, bám sát đối phương!

Tất cả mọi người xung quanh rất giật mình, bản thân Trần Phong là tu sĩ cảnh giới Bỉ Ngạn nên thực lực rất cường đại, nhưng không ngờ Diệp Phàm lại có thể bám theo sát như vậy, đủ thấy bộ pháp người này đang sử dụng thật thần bí.

- Ngươi cho rằng ta sợ ngươi ư?

Trần Phong bị Diệp Phàm quấn lấy như vậy quả thật rất bất ngờ. Động tác đối phương quá nhanh, nhanh đến nỗi hắn không thể nào thoát khỏi.

Tu vi đạt đến cảnh giới hiện giờ, có thể nói Trần Phong đã đạt tới mức lật tay là thành mây, ngửa tay là thành mưa, bản thân có những thần thông không thể tưởng tượng được. Bỗng nhiên hai tròng mắt hắn phát sáng lên, ẩn chứa trong đó dường như còn có vô số ngôi sao đang tan biến.

Xoẹt xoẹt!

Đôi mắt Trần Phong có ánh sao lưu động, hai đạo thần quang bắn ra tạo thành hai mũi kiếm cực kỳ sắc bén. Hai mũi kiếm này phát ra ánh sáng ngọc chói mắt, trực tiếp chém tới đỉnh đầu Diệp Phàm.

Nếu như sắt đá kim loại đụng phải mũi kiếm này, sợ rằng cũng phải bị phá vỡ, chứ đừng nói chi đến thân thể máu thịt con người. Nhưng Diệp Phàm lại tỏ ra bình thản, tay trái quét ngang một cái.

Keng keng.

Hai âm thanh chấn động phát ra, hai ánh sao quang như hai mũi kiếm kia thoáng cái đã nổ tung, sau đó tan biến trong hư không.

Oong...

Cả không gian phải run rẩy lên, quả đấm màu vàng của Diệp Phàm đã tấn công tới trước. Khí thế như lôi thần đang giáng sấm sét xuống, tạo thành áp lực làm cho mọi người chung quanh cảm thấy hít thở khó khăn.

Tà áo Trần Phong phiêu động, cả thân thể bỗng nhiên phát ra ánh sáng, con ngươi trở nên thâm thúy vô cùng. Ngay lập tức có một màn sáng được tạo thành ngay trước người hắn, ngăn cách hắn với Diệp Phàm.

Ầm!

Nhưng quả đấm màu vàng của Diệp Phàm thật bá đạo, thế công mãnh liệt như một ngọn núi đập xuống, dao động kinh khủng khiến cho mọi người chung quanh đứng không vững được.

Răng rắc.

Màn sáng vỡ vụn ngay tại chỗ, không thể nào ngăn cản được một quyền này. Nó hóa thành vô vàn tia sáng, rồi biến mất trên không trung.

Rắc!

Quả đấm màu vàng của Diệp Phàm giống như có thần hỏa hoàng kim đang thiêu đốt mạnh mẽ bên ngoài, làm cho hư không chung quanh phải sụp đổ xuống.

Lúc này Trần Phong đã cảm nhận được thân thể Diệp Phàm mạnh mẽ đến mức nào, không khỏi biến sắc. Thân ảnh lập tức trở nên mờ ảo, không ngừng né tránh, hắn muốn tìm cách thoát ra. Đồng thời, ngay lúc này có một đạo ánh sáng từ trong Khổ Hải hắn bắn ra ngoài.

Đây là một cái khay bằng ngọc, cái khay này nhanh chóng biến lớn lên, trông như một vòm trời. Xung quanh nó còn có các viên trân châu kỳ dị, như những ngôi sao lóng lánh xung quanh trăng trời. Khay ngọc huyền phù ở trên cao, bao vây Diệp Phàm ở dưới lại.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Kiếm khí nhiều vô số kể, tinh vân tràn ngập!

Cái khay ngọc này vô cùng thần dị, chỉ trong phút chốc đã làm cho bầu trời trở nên tối đen, màn đêm dần buông xuống. Sau đó, mỗi một viên trân châu trên khay ngọc bỗng nhiên phát ra thần quang, hóa thành từng đạo kiếm khí sắc bén.

Đây đúng là một màn mưa kiếm trong đêm đen. Không những thế, những viên ngọc kia một lần nữa lại phát sáng, cái ngay ngọc chấn động một cái rồi đè ép xuống Diệp Phàm.

Binh!

Âm thanh phát ra như tiếng chuông lớn rung động, âm thanh dằng đặc vang dội phát ra, làm cho lỗ tai những người chung quanh đau nhức không thôi.

Cũng không biết từ lúc nào mà trong tay Diệp Phàm có thêm một khối đồng biển khổng lồ, phía trên có khắc bốn chữ cổ: Đại Lôi Âm tự. Hắn vung đồng biển lên trên, ngăn trở toàn bộ màn mưa kiếm.

Đồng biển tựa như một tòa núi cao, vô cùng nặng nề. Cổ tay Diệp Phàm xoay một cái, đồng biển đã đánh mạnh lên trên cái khay ngọc!

Ầm!

Giống như đèn lưu ly bảy màu bị đánh nát vậy. Từng khối ngọc nát rơi xuống, vô số trân châu kỳ dị rớt xuống đất, kiện linh bảo này bị phá hủy hoàn toàn.

Trần phong nhanh như tia chớp, vội vàng lui về sau, nhưng không thể kéo dài khoảng cách ra. Sau lưng hắn có một cỗ năng lượng khổng lồ dao động, tựa như một cái lò lửa khổng lồ đang thiêu đốt, khóa chặt hắn lại.

- Ngươi tưởng rằng thân thể ngươi mạnh đến vậy sao?

Trần Phong bị Diệp Phàm đuổi theo lâu như vậy, nhất thời tức giận lên. Đường đường là tu sĩ cảnh giới Bỉ Ngạn, hắn chưa từng bị ép như thế.

- Tinh hà thập nhị kiếm!
Hắn quát khẽ một tiếng, toàn thân có mười hai đạo kiếm quang bay lên, giống như những cột trụ được cắm từ dưới địa ngục xông thẳng lên tận trời xanh.

Mười hai cột ánh sáng sao phát động mãnh liệt, rồi mỗi cột hóa thành một thanh kiếm lớn, thẳng hướng chém xuống Diệp Phàm.

Tu sĩ Tinh phong lấy lực lượng ngôi sao luyện thể, vô cùng coi trọng việc tu hành thân thể. Chỉ cần đạt tới cảnh giới Thần Kiều là thể chất bọn họ sẽ bắt đầu lột xác, vô cùng mạnh mẽ.

Khi đạt tới cảnh giới Bỉ Ngạn, thể chất tất nhiên sẽ được đề cao hơn nhiều. Qua nhiều năm dẫn động thần quang ngôi sao nhập vào thân thể, trong cơ thể họ sẽ xuất hiện vô số ánh sao, rồi ngưng tụ lại thành kiếm, không gì có thể phá nổi.

Keng keng keng...

Kiếm quang chấn động, mười hai cột sáng ánh sao được lực lượng ngôi sao tạo thành, bắt đầu chấn động bát phương!

Ầm! Ầm!

Nhưng điều làm người khác phải khiếp sợ đó là Diệp Phàm lại thu đồng biển Đại Lôi Âm tự lại, tung từng quyền một ra.

Cả hư không trở nên vặn vẹo, giống như không gian không còn thăng bằng nữa. Mà nguyên nhân làm nên điều đó chính là những quyền màu vàng kia, lực lượng kinh khủng ẩn chứa bên trong nó làm người khác phải hoảng sợ.

Cột sáng ánh sao cuồn cuộn bị đánh tan!

Đúng vậy, đã có ba cột sáng ánh sao liên tiếp bị ba quyền của Diệp Phàm đánh vỡ nát, vô số tia sáng phát nổ ra rồi bắn ra tứ phương.

Ầm! Ầm! Ầm!

Lại thêm chín quyền nữa được tung ra. Quả đấm màu vàng tạo nên khí thế không gì không phá nổi, lực lượng bên trong còn vượt xa linh bảo, dường như bản thân nó chính là vũ khí cường đại nhất.

Sau khi đánh ra chín quyền đó, toàn bộ mười hai cột sáng ánh sao liền hóa thành vô số tia sáng, nổ tung một cái rồi biến mất giữa không trung.

Thân thể Trần Phong nhất thời chấn động.

Qua lần giao thủ vừa rồi, hắn càng kiêng kỵ thân thể Diệp Phàm hơn. Luân Hải hơi chấn động, hắn tế liên tiếp ba vũ khí cường đại ra.

Xích mây, được tế luyện từ ngọc tủy, toàn thân trong suốt, phát sáng như bạch ngọc. Lúc nó lượn lờ ở trên trời thì giống như những đám mây thần thánh trắng noãn vắt ngang trên hư không vậy, thật là xinh đẹp.

Tinh thuẫn, trên đó có khắc hạ lực lượng tinh thần, lúc nó huyền phù thì tựa như một vách đá to lớn dựng thẳng xuống, lúc nó áp xuống đất thì lại giống như một mảnh trời rớt xuống.

Nguyệt nhận(1), trông giống như một vầng trăng sáng, phát ra ánh sáng bạc. Lúc sử dụng nó thì toàn thân sẽ tỏa ra sát khí vô hạn, là một vũ khí sắc bén.

Tất cả đệ tử Tinh phong ở sau đều hít vào một ngụm khí lạnh, đây là tuyệt chiêu tất sát của Trần Phong. Một khi ba loại vũ khí phối hợp chung một chỗ với nhau, sẽ tạo thành trận thế ít người có thể ngăn cản.

Xích mây bay vượt qua chắn ngang bầu trời, hoàn toàn phong tỏa Diệp Phàm ở bên dưới!

Tinh thuẫn cùng nguyệt nhận cùng xông tới lại trông như cảnh tượng sao rơi trăng rớt, từ trên trời cao rớt thẳng xuống mặt đất, giống như có một tiểu thế giới đang tan biến, bao phủ Diệp Phàm ở bên trong.

Đây là một sát thuật vô cùng cường đại!

Rốt cuộc Diệp Phàm đã bị ngăn trở lại, bị vô tận ánh sao cùng ánh sáng trăng bao phủ, bị xích mây khóa chặt cả đường bay lên trên.

Dù sao Trần Phong cũng là tu sĩ cảnh giới Bỉ Ngạn, thực lực rất cường đại. Hắn nhân cơ hội này thoát khỏi Diệp Phàm, xông thẳng lên trời.

Tất cả đệ tử Tinh phong ở sau đều cười cười, bọn họ rất có lòng tin vào sát chiêu của Trần Phong.

- Dù cho nhục thể hắn có mạnh hơn nữa, dù cho sánh ngang được với linh bảo thì không thể nào tránh được kiếp này.

- Ta đã sớm nói Trần Phong sư huynh giết hắn dễ dàng như giết mấy con gà đất chó kiểng mà thôi!

- Kiến càng lay cây, thật không biết trời cao đất rộng! Đây là kết quả dành cho hắn!

Đột nhiên có một âm thanh trầm thấp vang ra.

Ù ù ù...

Đôt nhiên ánh sáng trăng bị phá vỡ!

Ầm!

Vô số ánh sao vọt lên cao, tinh thuẫn đã bị Diệp Phàm một quyền đánh xuyên qua, tóc đen tung bay theo gió, khí thế bức người.

Ầm!

Lại một quyền nữa được hắn tung ra. Nguyệt nhận bị bẽ gãy, ánh sáng trăng hoàn toàn tan biến, lưỡi dao lờ mờ u ám, rơi xuống mặt đất.

Răng rắc.

Hai cánh tay Diệp Phàm khẽ dùng sức, xích mây từng khúc đứt đoạn, thần quang thánh khiếu hoàn toàn biến mất.

Các đệ tử Tinh phong không thể tin vào mắt mình, Lý Tiểu Mạn cũng thế. Ba vũ khí cường đại kia không những không thể trấn áp mà còn bị đánh nát như vậy, rốt cuộc lực lượng thân thể Diệp Phàm cường đại tới mức nào.

Trần Phong ở trên bầu trời khẽ đau nhói trong lòng. Ba bảo vật này được hắn tế luyện nhiều năm, đã sớm thông linh, không ngờ hôm nay lại bị hủy diệt như thế.

- Đây đúng là một con hung thú hình người mà!

- Hắn là người thật sao? Thân thể hắn chính là một kiện trọng bảo...

Rất nhiều người vô cùng hoảng sợ khi thấy cảnh tượng hồi nãy.

- Cũng nên kết thúc rồi...
Trần Phong lại lãnh đạm như băng. Thân thể đang đứng ở không trung bỗng nhiên phát sáng lên, trông như một bạch y tinh quân!

------------------
(1) Nguyệt nhận: lưỡi dao có hình dạng như mặt trăng.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK