Mục lục
[Dịch] Che Trời (Già Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tu sĩ cảnh giới Bỉ Ngạn có rất nhiều thần thông, thuật pháp nhiều vô số. Nếu như chỉ đối phó với một người có thân thể mạnh mẽ thì Trần Phong có rất nhiều thủ đoạn.

- Ngươi tưởng ngươi là ai? Cho mình là thần sao mà đứng ở trên mây cao?
Ngay một khắc này, đột nhiên Diệp Phàm phóng lên cao, lần nữa áp sát.

Lý Tiểu Mạn thất kinh, nàng không thể ngờ rằng Diệp Phàm có thể phi hành, điều đó chứng tỏ đối phương có thể tu hành, và tu vi ít nhất cũng từ cảnh giới Mệnh Tuyền trở lên, chứ không đơn giản chỉ có thân thể mạnh mẽ như vậy.

- Rõ ràng thể chất của hắn không thể...
Lòng nàng nổi sóng lớn, khó có thể bình tĩnh được.

Đầu tiên Trần Phong cả kinh, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại. Qua dao động thần lực xung quanh, xem ra đối phương mới chỉ đạt đến cảnh giới Thần Kiều.

- Con đom đóm mà cũng dám tranh sáng với ánh trăng?

Hắn mở tay ra, lập tức có vô số ánh sao như thủy ngân trút mạnh xuống dưới, tuy nhìn rất nhu hòa nhưng lại nặng như vạn quân. Hắn muốn dùng thần lực vô tận để luyện hóa Diệp Phàm.

Diệp Phàm cất bước trong hư không, mỗi một bước làm cho người ta có cảm giác tự nhiên thuần thục, dường như bên trong có ẩn chứa đại đạo thâm sâu. Hắn tránh né ánh sao rất dễ dàng.

Cơ Tử Nguyệt ở dưới dùng tay che miệng nhỏ của mình lại, lẩm bẩm:
- Người này có rất nhiều bí mật, bộ pháp hắn đang sử dụng rất giống bộ pháp lão điên kia...

Đến lúc này cả Trần Phong cũng phải biến sắc, bộ pháp ảo diệu này có sức uy hiếp rất lớn với hắn.

Diệp Phàm chuyển động như mây bay, lại tựa như gió động, qua phải qua trái, không một người nào có thể nắm được hành tung.

Bộ pháp này quả nhiên rất thâm ảo, hắn đã nghiên cứu và tập luyện được hơn một năm, nhưng chỉ mới nắm bắt được chút ít mà thôi.

Ngày đó lão điên chỉ cần bước một bước ra, là vô số dãy núi mặt đất bị bỏ rơi lại phía sau, thật đúng với danh xưng "súc địa thành thốn", còn nhanh hơn việc người khác phi thiên độn địa nhiều, để lại ấn tượng rất sâu cho Diệp Phàm.

Những đạo văn mà lão điên lưu lại hôm đó vô cùng phức tạp, hắn mới chỉ lĩnh ngộ được một phần trong đó, chứ chưa hiểu hết toàn bộ.

- Ánh sao vô hạn!
Trần Phong khẽ quát một tiếng.

Hắn tung tay phải lên, một cột sáng ánh sao tuôn ra. Mới ban đầu cột sáng này chỉ nhỏ như làn nước, nhưng nhanh chóng biến lớn bao phủ cả bầu trời. Dù Diệp Phàm có tránh né đến đâu, hắn vẫn bị ánh sao bao phủ.

Diệp Phàm lộn tay một cái, trong tay liền có thêm một Bát Quái kính bằng đồng đỏ. Ngay mặt kính tụ tập thần quang vô tận, rồi tỏa sáng như ánh mặt trời chói chan, mặt kính phát ra một cột sáng chiếu thẳng tới Trần Phong.

Cột sáng rực rỡ chói chang, vô cùng mãnh liệt. Lực lượng to lớn ẩn chứa bên trong thoáng cái đã đánh tan những ánh sao kia. Đây là trọng bảo mạnh nhất của một trưởng lão Khương gia, chính là linh bảo cường đại khó gặp.

- Cái gì?
Bảo vật cường đại này làm Trần Phong cả kinh, hắn nhanh chóng lui về phía sau.

Cơ Tử Nguyệt ở xa khẽ cười, nói:
- Ta tưởng ngươi chỉ biết dùng nắm đấm thôi chứ...nhưng ta lại muốn ngươi áp sát hắn, lúc đó mới có trò hay để xem.

Đột nhiên Cơ Tử Nguyệt không cười nổi nữa, sắc mặt đại biến, nói:
- Đại Hư Không thuật...

Thân thể Diệp Phàm gần như biến mất, hóa thành một làn khói đen thổi tới phía trước. Chỉ trong chớp mắt đã hiện ra phía trước.

Cơ Tử Nguyệt cả kinh. Đầu tiên Diệp Phàm sử dụng bộ pháp thần diệu kia, lúc này lại thi triển Đại Hư Không thuật trong kinh cổ Cơ gia.

Đây là một loại bí thuật cường đại được ghi lại trong Hư Không kinh, một khi tu luyện đạt tới cảnh giới tối cao là có thể xuyên qua hư không, có những khả năng quỷ thần khó lường.

- Ta chỉ viết cho hắn một đoạn ngắn thôi mà, nếu không có tâm pháp cường đại làm nền, tuyệt đối không thể thi triển. Nhất định người này còn tu tập một tiên điển khác, chứ chắc chắn không phải là Hư Không kinh.

Lúc này Trần Phong cũng khiếp sợ trong lòng, suýt nữa là bị Diệp Phàm đánh trúng, hắn nhanh chóng né qua một bên.

Oong!

Cả hư không run rẩy, giống như đang bị nứt vỡ ra!

Diệp Phàm không truy kích, nhưng bỗng nhiên có một bàn tay to màu đen xuất hiện ngay cạnh Trần Phong, mãnh liệt áp xuống!

- Tàn thức Hư Không Đại Thủ ấn!
Cơ Tử Nguyệt khẽ kêu nhỏ, lẩm bẩm:
- Nhất định hắn còn tu luyện một bộ kinh cổ nữa, nếu không, căn bản không thể sử dụng được Hư Không Đại Thủ ấn!

Phịch!

Tuy Trần Phong rất nhanh, nhưng cánh tay trái vẫn bị đánh trúng. Xương cánh tay nát bấy ngay tại chỗ, cả cánh tay trái mềm nhũn rũ rượi.

Tuy bàn tay to màu đen đã tán đi, nhưng không ít người ở đây lại bị chấn trụ. Bản thân Trần Phong thì sắc mặt tái nhợt, trán không ngừng toát mồ hôi lạnh.

Toàn bộ đệ tử Tinh phong ở xa vô cùng khiếp sợ! Tu vi Trần Phong vô cùng cường đại, nhưng từ lúc khai chiến đến giờ lại không chiếm được thượng phong. Lúc này còn bị người kia đánh nát cả tay trái, đúng là không thể tin được.

- Rốt cuộc hắn là ai? Sao lại có nhiều thủ đoạn như thế?

- Sao có thể như vậy? Cả Trần Phong sư huynh cũng không phải đối thủ của hắn, còn bị đánh nát tay trái nữa.

Cơ Tử Nguyệt khẽ nắm chặt bàn tay nhỏ của mình lại, hắn cảm thấy trên người Diệp Phàm có rất nhiều bí mật, tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài.

Quát!

Trần Phong quát lên một tiếng lớn, từ trong Khổ Hải phóng ra một đạo ánh sao, dũng mãnh lao tới cánh tay trái của hắn!

Lách cách lách cách!

Cánh tay trái hắn hơi rung động rồi phát ra những tiếng kêu lách cách. Được ánh sao tẩy lễ, cánh tay trái hắn đã hồi phục lại.

Đây chính là một khả năng của tu sĩ cảnh giới Bỉ Ngạn, có thể giúp thương thế phục hồi nhanh chóng.

- Đây là bí thuật gì?
Lần đầu tiên Trần Phong trầm mặt lại. Cái thủ ấn lớn màu đen kia quá thần bí, làm cho hắn cảm thấy bất an.

Diệp Phàm cũng rất giật mình. Hư Không Đại Thủ ấn vô cùng bá đạo, lực công kích rất cường đại, đáng tiếc hắn chỉ nắm giữ tàn thức, không thể sử dụng toàn bộ.

Thật ra cách tu luyện của Đạo kinh chỉ giúp củng cố căn cơ và phát triển tiềm năng của bí cảnh Luân Hải, chứ bên trong không có công kích cường đại. Đây là điểm thiếu sót duy nhất của Đạo kinh!

- Không phải ngươi muốn đánh nát xương cốt toàn thân ta sao? Có thủ đoạn gì thì cứ sử dụng.

- Ngươi cho rằng chỉ nắm giữ được vài loại bí thuật là có thể đối địch với ta sao? Thần lực ngươi kém ta xa!
Sắc mặt Trần Phong phát lạnh, há mồm phun ra một luồng tinh khí màu xanh, làm cho cả người được ánh sao bao phủ. Đồng thời, có bảy ngôi sao lần lượt hiện ra quanh người.

Bảy ngôi sao này có kích thước như đầu người, giống như bảy mặt trời nhỏ được treo ở trên không trung, sau đó chúng nó bay về bốn hướng.

Chỉ trong phút chốc, nguyên khu vực này bỗng nhiên tối sầm lại, trên trời có những ngôi sao hiện ra. Hắn lấy thần lực cường đại phong tỏa một khu vực trời cao, bố trí lao ngục thiên địa, muốn dùng nó trấn chết Diệp Phàm.

- Mượn lực lượng Bắc Đẩu Tinh Quân!
Trần Phong hét lớn.

Bảy ngôi sao trên bầu trời bỗng nhiên phát sáng lên! Đây không phải là Bắc Đẩu Thất Tinh chân chính, mà chỉ là một kiện pháp bảo mô phỏng lại Bắc Đẩu Thất Tinh được hắn tế luyện nhiều năm.

Không thể không nói tu sĩ cảnh giới Bỉ Ngạn rất cường đại, thủ đoạn thông thiên. Hắn đã dựa vào kiện pháp bảo này để mượn lực lượng của Bắc Đẩu Thất Tinh thật, biến nó thành vũ khí cường đại để sử dụng.

- Thiên Khu thần kiếm!
Trần Phong hét lớn.

Trong Bắc Đẩu Thất Tinh, Thiên Khu tinh bỗng nhiên phát sáng lên, rồi phóng ra một đạo kiếm khí chém thẳng Diệp Phàm.

- Thiên Tuyền thần kiếm!

Thiên Tuyền tinh sáng rực dị thường, phóng ra một luồng ánh sáng sao, rồi ngưng tụ lại thành kiếm, chém tới Diệp Phàm.

- Thiên Cơ thần kiếm!

Đạo kiếm quang thứ ba chém thẳng xuống, trông như một luồng điện lôi xẹt ngang qua bầu trời.

Leng keng...

Trên bầu trời, bảy ngôi sao Thiên Quyền - Ngọc Hành - Khai Dương - Diêu Quang - Thiên Cơ - Thiên Tuyền - Thiên Khu trong Bắc Đẩu Thất Tinh tản phát ánh sáng kỳ dị, rồi rực rỡ chói chang. Bảy đạo ánh sáng sao ngưng tụ lại thành bảy thanh thần kiếm, tung hoành khắp nơi.

Trần Phong đã xem Diệp Phàm là kình địch, lúc ra tay tất nhiên không lưu tình. Hắn lạnh lùng nói:
- Ta đã nói muốn đánh nát xương cốt toàn thân ngươi, thì chắc chắn sẽ làm được.

Diệp Phàm vội vàng sử dụng bộ pháp thần bí, không ngừng né tránh những đạo kiếm quang sắc nhọn kia. Hắn không muốn đối kháng trực tiếp với chúng.

Oong!

Diệp Phàm lại đánh ra Hư Không Đại Thủ Ấn. Một bàn tay màu đen khổng lồ hiện ra trên bầu trời, đánh về Trần Phong.

Nhưng mà lần này Trần Phong đã sớm chuẩn bị, tránh né qua một bên.

Thủ ấn màu đen to lớn phát ra năng lượng làm lòng người chấn động từ từ tiêu tán đi.

Uy lực Hư Không Đại Thủ ấn đúng là tuyệt luân, nhưng có một thiếu sót trí mạng, đó là tốc độ không nhanh.

Hơn nữa đây chỉ là tàn thức, còn chưa hoàn thiện được, nên khó có thể một kích giết địch!

- Còn có thủ đoạn gì không? Cứ thi triển đi!
Trần Phong cười lạnh.

Diệp Phàm không ngừng trùng kích qua hai bên, nhưng Bắc Đẩu Thất Tinh vẫn huyền phù trên đỉnh đầu hắn, không ngừng phóng kiếm quang xuống.

- Trần Phong sư huynh lấy Bắc Đẩu Thất Tinh làm vũ khí của riêng mình, quả nhiên cường đại. Các kiếm khí này không ngừng sinh sôi, không gì không phá nổi!

- Một đệ tử Tinh phong bình thường không thể nào mượn được lực lượng Bắc Đẩu Thất Tinh, nhưng Trần Phong sư huynh thiên phú dị bẩm. Bảy đạo kiếm quang quét ngang tất cả, chắc chắn giết được người này.

Diệp Phàm ngửa mặt lên trời, trực tiếp tung ra một quyền đánh thẳng lên. Hắn muốn dùng nắm đấm của mình để đánh tan bảy ngôi sao kia.

Khi hắn tung quyền ra, hắn còn vận chuyển cho một chút Huyền Hoàng hiện lên để hộ thân.

Thần lực đối phương quá cường đại, thật có thể áp chế hắn. Trần Phong lợi dụng việc hơn hắn một cảnh giới để thi triển thần thông, Diệp Phàm hiện nay còn chưa đủ sức để chống lại.

Lúc này Diệp Phàm không ngừng vận chuyển huyền pháp, rốt cuộc vận chuyển được một chút khí mẹ vạn vật ra ngoài, thoát khỏi được sự áp bách của thần lực.

Cuối cùng hắn phá vỡ lao tù thiên địa mà thần lực Trần Phong tạo ra, xông thẳng lên trời cao, tới trước Bắc Đẩu Thất Tinh.

Quả đấm màu vàng vừa đánh lên trên vòm trời thì cả hư không dường như phải sụp đổ đi, không gian bị bẽ gãy.

Hắn rất tự tin khi cận chiến đánh với người khác. Một quyền vừa đánh ra đã đập tan ngôi sao Thiên Khu, một mảnh ánh sáng sao nhất thời tiêu tán đi.

Diệp Phàm liên tục tung quyền, khí mẹ vạn vật nhất thời lóe lên bên ngoài thân thể. Tiếp theo đó, cả sáu ngôi sao khác trên bầu trời cũng bị hắn đánh nát.

- Sao có thể như vậy?
Trần Phong thất kinh.

Bản thân hắn là tu sĩ cảnh giới Bỉ Ngạn, thần lực vô cùng cường đại, một khi xuất thủ đáng lẽ có thể áp chế Diệp Phàm mới đúng. Nhưng tình hình trước mắt lại có chút dị thường, đối phương lại dễ dàng đánh nát bổn mệnh thần tinh của hắn như thế, làm cho hắn có chút bất an.

- Người này có phải là người hay không? Sao có thể dùng tay không đánh tan bổn mệnh thần tinh của Trần Phong sư huynh? Chiến lực hắn rốt cuộc cường đại đến mức nào?

- Dù là tu sĩ cảnh giới Bỉ Ngạn, cũng chưa chắc làm được như hắn.

Đệ tử Tinh phong vô cùng khiếp sợ, không ai hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Thân thể Diệp Phàm vô cùng cường đại, hơn nữa có khí mẹ vạn vật lưu chuyển chung quanh, có thể nói nắm đấm hắn là một vũ khí vô cùng sắc bén, không gì có thể ngăn cản được.

- Thân thể của ta bất diệt, bổn mệnh thần tinh liền bất diệt. Ngươi cho rằng đánh nát là được sao?
Trần Phong quát khẽ, Bắc Đẩu Thất Tinh lại hiện lên trên bầu trời.

- Ta đánh nát ngươi!
Diệp Phàm phải liều mạng. Đánh bại một người hơn mình một cảnh giới là việc rất khó khăn, dù bản thân hắn có nhiều bí pháp, nhưng đến lúc này cũng có cảm giác là đã cố hết sức rồi.

- Thất tinh hóa sinh, phong tỏa thời không!
Trần Phong hét lớn.

Bắc Đẩu Thất Tinh hóa thành bảy cột sáng hạ xuống, vây quanh Diệp Phàm ở bên trong.

Ầm!

Các ngôi sao lóng lánh lên, trông như có một vùng biển đầy sao rơi xuống dưới, phong ấn Diệp Phàm ở bên trong.

Lúc này Bắc Đẩu Thất Tinh hóa sinh ra vô số ngôi sao, biến nơi này thành một vùng tinh không riêng biệt.

Mặc dù những ngôi sao đó không phải chân thật, chỉ do ánh sao ngưng tụ lại thành, nhưng dùng để phong ấn một tu sĩ cảnh giới Thần Kiều là được rồi.

Thần lực cường đại của Trần Phong không ngừng tuôn ra, giống như mấy tòa núi lớn không ngừng áp xuống muốn nghiền nát Diệp Phàm thành phấn vụn.

Thần lực tu sĩ cảnh giới Bỉ Ngạn quá cường đại, nếu cứ tiếp tục như thế, sớm muộn gì cũng có thể luyện hóa một tu sĩ cảnh giới Thần Kiều thành phấn vụn. Nhưng Diệp Phàm lại không sợ, bởi vì hắn có khí mẹ vạn vật, đây cũng là nguyên nhân căn bản giúp hắn có tự tin dám đối chiến với tu sĩ Bỉ Ngạn.

Mặc dù không có cách điều động toàn bộ khí mẹ vạn vật đánh ra ngoài, nhưng vô tận ánh sao khi tiếp xúc với thân thể hắn đều tự động tan biến đi, khó có thể làm hắn bị thương được.

- Nếu như có thể tế luyện đỉnh lại được ngay bây giờ, hoặc có thể dùng khí mẹ vạn vật để rèn luyện thân thể thì ta cũng không cần bị động như vậy.

Diệp Phàm đang âm thầm vận chuyển "một trong Cửu Bí". Từ lúc chiến đấu đến nay, hắn vẫn cố gắng thi triển chiêu thức này, nhưng không thể thành công.

Tuy bí thuật vô thượng trong truyền thuyết này rất thâm ảo tối nghĩa, nhưng lại không dài dòng. Hơn nữa, nó hoàn toàn có thể dung hợp với Đạo kinh, hắn đã cố gắng vận chuyển mấy trăm lần.

Lúc này toàn thân Trần Phong được các trùm sáng bao trùm, tỏa ra hào quang vô tận. Trông hắn như một bạch y tinh quân không bị hồng trần quấy nhiễu, thân thể huyền phù giữa không trung.

- Chính là lúc này!
Diệp Phàm kích động trong lòng. Bởi vì qua vô số lần vận chuyển bí thuật vô thượng, rốt cuộc hắn đã thành công.

Ngay trong nháy mắt, hắn cảm thấy cơ thể mình có lực lượng vô cùng cường đại, chiến lực tăng lên cực nhanh, dường như đã đạt đến cảnh giới Bỉ Ngạn.

- Chiến lực gấp mười lần...dĩ nhiên là chiến lực gấp mười lần!
Hắn cảm thấy dường như mình đang mơ mộng.

Tuy rất khó thi triển thành công loại bí thuật vô thượng này, nhưng một khi thành công lại làm hắn kích động vô cùng. Đây là một loại biến hóa khó nói, chỉ trong nháy mắt đã làm cho bản thân cường đại hơn mười lần. Không thể dùng những đạo lý thông thường để giải thích được, đây là sự biến hóa thần kỳ của lực lượng!

Ầm!

Diệp Phàm tung một quyền ra, đánh nát toàn bộ các ngôi sao. Khi hắn bước một bước ra thì tốc độ cũng tăng lên gấp mười lần, hắn sử dụng bộ pháp của lão điên, vọt tới trong nháy mắt.

Ầm!

Trần Phong không thể nào né tránh được, bị một quyền đánh bay. Tiếng xương cốt gãy vỡ không ngừng vang lên, thoáng cái đã bị gãy nát mấy chục cái xương sườn.

Thần lực bị tiêu tán, hắn đã mất đi năng lực chiến đấu!

Cùng một thời gian, Diệp Phàm cảm thấy thân thể mình trở nên suy yếu, chiến lực cường đại như thủy triều rút xuống, hoàn toàn biến mất.

Đúng là một cảm giác quái dị. Mới khi nãy còn đang đứng trên đỉnh cao của chiến lực, nhưng thoáng cái đã quay về ban đầu, thật là thần kỳ!

- Bí thuật vô thượng, đúng là chí bảo!
Diệp Phàm không thể nào bình tĩnh được, hắn cảm thấy bí thuật này còn có giá trị hơn Hư Không kinh.

- Sao có thể như vậy? Trần Phong sư huynh bị đánh bại rồi? Điều này là...

- Hắn thi triển bí pháp gì vậy, có thể đánh nát toàn bộ ngôi sao, đánh bay cả tu sĩ cảnh giới Bỉ Ngạn...

Tất cả đệ tử Tinh phong đều sững sờ ngơ ngác, khó tiếp nhận được sự thật này. Nhưng người kinh hãi nhất trong đám đệ tử Tinh phong này phải là Lý Tiểu Mạn, lòng nàng dậy sóng lớn, không thể bình tĩnh được, nàng cảm thấy mọi chuyện thật hư ảo.

- Một khi giết người thì máu sẽ đổ. Mặc dù ngươi nói là muốn đánh nát xương cốt toàn thân ta, nhưng ta sẽ không lấy mạng của ngươi.
Diệp Phàm đi thẳng về phía trước, đưa mắt nhìn Trần Phong đang ngã trong bụi rậm.

Lúc này bộ y phục màu trắng của Trần Phong dính dầy bụi bậm, mái tóc đen nhánh bị rụng hơn phân nửa, sắc mặt tái nhợt, không thể nào tiếp nhận được sự thật này. Hắn muốn xông lên, nhưng thương thế quá nặng, khó nhúc nhích được.

- Ai là người không đúng, ta nghĩ các ngươi cũng biết. Tinh phong từ trước tới nay ở vị trí độc tôn, tất nhiên không chịu nổi khi người khác mạnh hơn. Hi vọng các ngươi sau này tự giải quyết cho tốt.

Sau khi chiến thắng tu sĩ cảnh giới Bỉ Ngạn, đột nhiên Diệp Phàm bình tĩnh lại, những dao động trước đây hoàn toàn biến mất.

Bỗng nhiên từ trên Tinh phong có rất nhiều người bay tới nơi này.

- Đi mau, có tu sĩ vượt xa cảnh giới Bỉ Ngạn xuất hiện.
Cơ Tử Nguyệt tiến lên, nắm lấy tay Diệp Phàm, rồi phóng lên cao.

Ngay lúc này, đột nhiên từ Chuyết phong có một đạo cầu vồng kéo dài qua nhiều ngọn núi, trông như một cái cầu chân thật dài hơn mười dặm. Lý Nhược Ngu đứng ở trên cầu vồng, đưa hai người Diệp Phàm lên trên.

Cảnh tượng này làm mọi người kinh hãi, rốt cuộc pháp lực người này mạnh mẽ đến mức nào cơ chứ? Hóa sinh ra cầu vồng, tạo thành một cái cầu vượt qua vài chục ngọn núi, thủ đoạn thật kinh người.

Mấy vị lão nhân ở trên không trung cũng chấn kinh, vội vàng chắp tay về phía cầu vồng, nói:
- Lý sư huynh, bọn ta không có ác ý.

- Ta biết rồi.
Lý Nhược Ngu chỉ nói ba chữ này.

Cầu vồng kéo dài từ Chuyết phong tới nơi này bỗng nhiên thối lui lại, ba người liền xuất hiện trên đỉnh Chuyết phong.

- Lý sư huynh không đơn giản a...

- Càng lúc ta càng cảm thấy huynh ấy có thể so với Đại Năng thượng cổ.

Mấy tên trưởng lão Tinh phong thấp giọng nghị luận.

Cơ Tử Nguyệt âm thầm chắc lưỡi, nàng cảm thấy thực lực Lý Nhược Ngu rất thâm sâu, thậm chí còn hơn mấy vị cao nhân trong Cơ gia nữa.

- Đệ tử Tinh phong bị đánh là đáng.
Cơ Tử Nguyệt mở mắt to ra, cố ý vén chuyện.

- Các ngươi còn chưa nhìn thấy đệ tử kiệt xuất nhất Tinh phong, tuy không thể so sánh với Thần thể Đông Hoang, nhưng các ngươi hiện giờ còn chưa chống lại được.
Lý Nhược Ngu nói như vậy.

Cuối cùng Cơ Tử Nguyệt đành ngáp ngắn ngáp dài, bước vào căn nhà nhỏ của mình.

Cho đến lúc này, Diệp Phàm mới thỉnh giáo Lý Nhược Ngu, nói:
- Ta vận chuyển mấy trăm lần mới có thể sử dụng bí thuật thành công, tiền bối có cách nào để tỷ lệ này lớn hơn không?

- Cảnh giới càng cao, tỷ lệ thành công sẽ càng lớn. Trừ cách đó ra, nếu như tìm được vài loại bí thuật vô thượng khác rồi đồng thời tu hành, tỷ lệ thành công cũng lớn hơn.

Diệp Phàm khiếp sợ trong lòng. Dựa theo lời nói của Lý Nhược Ngu, Cửu Bí được gọi là bí thuật vô thượng, đó là do nó quá bất phàm.

Nếu như Cửu Bí hoàn toàn hợp nhất, không nói đến sức mạnh to lớn của tám loại bí thuật khác, đến lúc đó thì loại bí thuật của Cơ Phong sẽ đạt đến viên mãn, muốn sử dụng lúc nào cũng được.

- Này...thật làm người ta không thể tin được!

- Đúng vậy, nó thật thần kỳ!
Lý Nhược Ngu cũng gật đầu, nói:
- Có lẽ bởi vì nó quá bất phàm nên thiên đạo mới không cho phép Cửu Bí được hợp nhất. Nó đã bị hủy đi từ lâu, không ai có thể hợp nhất một lần nữa.

- Là người phương nào tới Chuyết phong ta, sao không hiện thân gặp mặt?
Ngay lúc này, đột nhiên Lý Nhược Ngu mở miệng nói.

Chung quanh im ắng, không có âm thanh gì hồi đáp lại, cũng không có gì khác tươờng.

Trên Chuyết phong lúc này, ngoại trừ hai người bọn họ ra thì chỉ còn mười mấy tên đệ tử vừa được thu nhận, mấy người này đang xây nhà gỗ trên sườn núi. Nhưng dường như bọn họ cũng không nghe thấy lời Lý Nhược Ngu nói, vẫn đang chăm chú làm việc.

Hồ nhỏ màu vàng tại mi tâm Diệp Phàm bỗng nhiên dao động, thần thức cường đại hóa hình quét ra bát phương. Hắn cảm thấy có một cỗ khí tức kỳ dị, nhưng không thể nào đoán chuẩn xác được, cũng không biết có phải có người tới hay không.

Sắc mặt Lý Nhược Ngu bình tĩnh, đứng yên trên đỉnh Chuyết phong, không có một động tác nào. Cỏ cây chung quanh hắn nhất thời sinh trưởng mạnh lên, mọc tỏa ra xung quanh.

- Thì ra là cường giả Cơ gia, Đại Hư Không thuật quả nhiên danh bất hư truyền, có thể đi xuyên qua hư không. Đúng là bí thuật vô thượng vang danh cổ kim!
Lý Nhược Ngu ngẩng đầu nhìn thẳng, dường như có thể nhìn xuyên qua hư không, thấy mọi vật rõ ràng.

Ngay dưới chân hắn, một cái dây leo mở rộng ra giữa không trung, xanh biếc ướt át. Trên dây leo còn có một đóa hoa đang chớm nở, phát ra ánh sáng trong suốt.

Trong nháy mắt, dây leo không ngừng sinh trưởng, nhanh chóng mở rộng, rồi trở nên cứng cáp như sừng rồng. Khi dây leo vọt lên tới bầu trời, đóa hoa kia cũng nở rộ toàn bộ để đón gió, cánh hoa trong suốt, lấp lánh phát sáng, gây cho người ta cảm giác đóa hoa khổng lồ ấy đang bao phủ cả một phiến hư không.

Đây là đại đạo tự nhiên, cánh hoa đại biểu cho vĩnh hằng, giam cầm không gian một phương trời!

- Chuyết phong nhất mạch quả nhiên bất phàm, chẳng lẽ một vị Đại Năng thứ hai sẽ xuất hiện ở đây sao?
Hư không tiêu tan đi, một lão nhân từ trong hư không bước ra, thân thể đứng ngay trên cánh hoa trong suốt.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK