Một tiếng động ầm ầm vang lên, trong nháy mắt, Củng Mã đang cười đắc ý đã như người bay trên không trung rồi rơi bộp xuống bên cạnh sàn đấu.
Mũi, mồm, tai người này đều phun ra máu tươi, khiến chỗ xung quanh anh ta toàn là máu.
Diệp Phàm đứng trên sàn giơ tay ra, lại còn bĩu môi thổi theo hướng tay chỉ. Trọng tài cũng nói lớn :
- Anh ta… không được rồi…gọi mấy người chuyên môn lên đây.
Trọng tài sửng sốt, hỏi Củng Mã. Nhưng đã phát hiện ra anh ta đã hôn mê rồi. Trọng tài đếm từ 20 ngược lại, nhưng anh ta đã không thể tỉnh lại được. Trọng tài đành phải tuyên bố Tháp gia thắng.
Lập tức cả hiện trường lại náo nhiệt lên, những người đã đặt cho Củng Mã đều đã hết to :
- Không được, không được, Củng Mã còn chưa trả lời.
- Hắn ta chết đến nơi rồi sao mà trả lời được?
Diệp Phàm hừ nói. Một vị khách không tin nên đã xông lên sàn đấu để kiểm chứng nhưng cũng phải ủ rũ ngay, và cuối cùng cũng đồng ý với quyết định của trọng tài , ở đây không thể có những “trọng tài đen” được.
Chỉ trong có vài giây đồng hồ đã kết thúc, đa phần người xem đều rất ủ rũ. Nhưng họ điên cuồng lên, cãi nhau để giật dây một số cao thủ.
Quả nhiên, sau khi kiểm kê và bồi thương xong Diệp Phàm đã nhận được lời hỏi của người dẫn chương trình, nói là có quyền vương 4 sao liên bang Anh – Đồng Kim muốn hỏi “ Tháp tiên sinh” có thể tiếp nhận thách đấu khiêu chiến. Nếu như cần nghỉ ngơi thì cho một tiếng để nghỉ rồi chiến đấu.
- Có người đấu thì đấu.
- Có loại sẽ lật đổ được “Đồng Kim”.
- Lật đổ Đồng Kim…
- Nếu như làm một trận nữa thì sẽ là quyền vương 4 sao rồi.
Tại hiện trường lại ồn ào trở lại, lại hét hò lên. Diệp Phàm biết những người này làm thế chắc chắn kích hắn ta để khiêu chiến với Đồng Kim.
Nhưng những người vừa thua tiền chắc chắn hắn ta sẽ thua. Nếu thật sự đấu với Đồng Kim thì họ sẽ đặt cho Đồng Kim.
Nhưng, Diệp Phàm cố ý do dự, sau rồi nói :
- Tôi mệt rồi, dù chỉ là một quyền nhưng cũng mất rất nhiều tinh lực, cần phải nghỉ ngơi một tối, 10 giờ sáng ngày mai nếu như quyền vương Đồng Kim đồng ý nhận thách đấu của tôi thì giờ tôi sẽ nhận lời ứng chiến.
Nói đến đây, Diệp Phàm trừng mắt lên nhìn mọi người rồi cười nói :
- Các vị, hãy chuẩn bị kiếm tiền cho tôi đi.
- Đồng Kim đồng ý rồi.
- Con chó Đồng Kim này đã đồng ý ngay lập tức.
- Mẹ kiếp, quyền vương 4 sao mà lại không dám nhận thách đấu của một con gà mờ chẳng có cái sao nào.
- Chó má không phải là 4 sao…
Trong khoảng thời gian ngắn, những người bị thua đã đang khiêu chiến Đồng Kim, tuy Đồng Kim không có ở hiện trường nhưng tin chắc rằng những âm thanh này chắc chắn là đến tai anh ta.
Sau một phút sau, Đông Kim đã có mặt tại hiện trường. Nói là đồng ý thách đấu của Tháp tư ni mã bộ lạc AA.
Vậy chắc chắn 10 giờ sáng hôm sau thi đấu, nếu như đặt cược thì giờ có thể đặt cược luôn.
Hơn nữa, Đồng Kim cũng đã đặt trước cho bản thân anh ta 1 triệu đô.
Trong lúc đó người dẫn chương trình đã xác định, Diệp Phàm cũng kinh ngạc phát hiện ra, bảng đăng ký đặt cược đã tăng vọt lên.
Nhưng Diệp Phàm cũng buồn bực, tổng số tiền mà người ta đặt cho Đồng Kim đã lên tới hơn 20 triệu đô, còn người tin mình sẽ thắng lại chỉ có được 1 triệu đô.
Nhưng không lâu sau, Lang Phá Thiên bắt đầu đặt cược. Đỗ Thiên Thảo và những người khác cũng bắt đầu đặt.
Diệp Phàm lại rống lên một tiếng :
- Chính tôi sẽ tự đặt 20 triệu đô. Các vị, ai có bao nhiêu thì nói ra.
Hắn ta khi nãy kiếm được hơn 10 triệu,đương nhiên là đưa ra hết rồi.
Đằng Các lại truyền tin tức đến, các vị cùng đồngchí Khai Hà đã cùng gom lại được 900 nghìn đô để đặt cho Diệp Phàm.
Trong thời gian đó, trước lôi đài lại náo nhiệt, và trong phòng họp của tổ A cũng náo nhiệt không kém. Nhưng những người này vẫn còn chút buồn bực, bởi vì, bản thân và những người đặt cược phải chờ đến mai mới biết được kết quả.
Sáng ngày thứ hai, mặc dù là ban ngày nhưng quyền hội Thommy đã náo nhiệt rồi. Mọi người đều hào hứng cho trận rockets hôm nay. Còn nhữn người khổng lồ lại là hy vọng cho người Hughes.
Đồng Kim đúng là Đồng Kim, không ngờ da của anh ta lại giống màu đồng, chẳng trách mà gọi là “Đồng Kim”.
Những bắp thịt của người này khiến cho người nhìn thấy phải sợ. Có những chỗ lồi ra, nếu như dùng tay sờ vào thì chắc chắn sẽ mất thăng bằng.
Mọi người liền dẹp sang hai bên, khi ra sân đấu ai nầy đều hô vang khen ngợi, đương nhiên là hâm mộ rồi. Diệp Phàm chỉ là con gà mờ, so sánh với anh ta đúng là có chút buồn bực.
Xung quanh sân đấu không còn chỗ ngồi, mấy phòng VIP cũng đều có người đến. Ở bên trong chắc chắn là đang đặt cược, nhưng xem chừng là quan sát lần này để đặt theo số đông.
ở cái nơi vàng thau lẫn lộn này, loại nào cũng có. Sát thủ, vệ sĩ, đại gia, gián điệp, rồi những nghệ nhân nổi tiếng, rồi dân cờ bạc rượu chè đều có.
Thường thường nếu như đại gia nào đã thấy được năng lực của anh, thì sẽ đào tạo anh, biến anh thành công cụ kiếm tiền cho hắn ta.
Đương nhiên nếu như muốn anh chính thức ký hợp đồng bán thân cho anh ta thì cũng là xa xỉ rồi. Người ta thường có tai mắt ở trong những quyền hội đen.
Khi đã biết được quyền vương nào có thực lực thì sẽ ngay lập tức hồi báo, mà ông chủ sẽ cho một “đoàn khảo sát” để xem xét.
Buổi sáng trong mười mấy phòng VIP ít nhất cũng có một đại gia lớn, ông ta chính là Tổng giám đốc tập đoàn “Trang Chu” – Hồ Tuấn Nguyên, còn gọi là “Nhãn thần,”.
Vì sao mà ông ấy được gọi là “nhãn thần”, không thể nói là so sánh mắt của người này với mắt ưng của Diệp Phàm được. Mà bởi vì về phương diện nhìn người thì ông này là một thiên tài.
Ông ta đã từng dùng 3 triệu đô để ký hợp đồng với tên quyền vương gà mờ 1 sao – Bách Đức.
Lúc đầu khế ước bán thân khiến cho các vị trong ngành đã phải mở rộng tầm mắt, bởi vì theo như họ biết thì “ Bách Đức” chỉ là gặp may thôi chứ chẳng phải là quyền vương gì cao cấp cả. Hơn nữa khi đó Bách Đức vẫn chỉ là 1 sao.
Ký xòn ba triệu với anh ta coi như trôi theo dòng nước, ngay cả người quản lý “tập đoàn Trang Chu” có ý kiến cũng không được.
Tuy Hồ Tuấn Thuyên là con trai của chủ tịch HĐQT nhưng chủ tịch lại không nắm trong tay tập đoàn Trang Chu
Bởi vì ông ấy chỉ có 35% cổ phần, mà cổ phần ít nhất phải có 50% mới có thể nắm quyền điều hành.
Cho nên ông ấy đánh phải tìm một khách hàng “bạch kiếm” lớn để hợp tác và cũng là để có thể ngồi vào chức Chủ tịch HĐQT kia.
Khi Hồ Tuấn Thuyên tranh mua đã bị cả đám người “Bạch Kiếm” kiên quyết phản đồi, nào là nói rằng tiêu lung tung tiền của công ty, “chơi phiếu”…toàn là những lời nói nhảm.
Chủ tịch Hồ cũng không có cách nào, đành phải lệnh cho con trai trước khi hợp đồng hoàn thành sẽ bồi thường cho Bạch Đức 50 nghìn đô để bãi bỏ cả khế ước kia đi.
Nhưng Hồ Tuấn Thuyên không chịu, bởi vì tính cách cậu ta rất bướng, bình thường cũng đã thể hiện khí phách ra.
Bị rơi vào bức đường cùng chủ tịch Hồ đành phải bỏ ra 3 triệu tiền riêng của nhà để đầu tư ký với Bạch Đức.
Lúc đó chủ tịch Hồ cũng nghe không ít những lời đàm tiếu.
Nhưng sau này kết quả lại khiến cho toàn bộ thành phần cao trong công ty phải trợn trừng mắt.
“Bách Đức” đúng là không chịu thua kém, chỉ trong một thời gian ngắn đã khiến Hồ Tuấn Thuyên thu được 4 triệu đô. Mà danh tiếng giờ lại càng vang hơn. Từ một sao lên thành 7 sao.
Các thành phần quản lý của tập đoàn đều phải phục. Tất cả đều đồng ý cho Hồ Tuấn Thuyên là người đứng đầu để gây dựng ra tuyển thủ quyền vương cao trên mạng. Vì thế, mỗi lần có người mới vào thì Hồ Tuấn Thuyên ắt phải đến.
Hơn nữa, sau này Hồ Tuấn Thuyên còn tạo ra thần thoại cho công ty. Tự nhiên mới chỉ 20 tuổi mà hắn ta đã ngồi ở vị trí Phó tổng giám đốc của tập đoàn rồi.
- Bạch Đức, nhìn vị tù trưởng của bộ lạc này cũng không có gì nổi bật ?
Hồ Tuấn Thuyên nói ra một tràng, cũng không thèm quay lại mà nói với Bạch Đức.
Hắn ta có vẻ là một nhân vật phong lưu, dưới chân còn có hai cô nàng đang phục vụ, một cô chắc là người Nga, còn một cô là người Ấn Độ.
Hai cô này đều nằm trân đùi anh ta, anh ta thì duỗi chân ra ấn vào ngực và bụng của hai cô này.
Hơn nữa lại còn động chân động tay vào chỗ kín của các cô. Đương nhiên là các cô cũng mặc quần nhưng có điều quần cũng mỏng như tờ giấy, liếc một cái là nhìn thấy hết cả bên trong.
Tên này đúng là lợi hại, lại dùng chân để hưởng thụ đàn bà, đúng là không bằng “gia súc” khác loài.
- Vâng, thiếu gia, vị Tháp gia này còn chưa đến một mét tám, hơi thấp. Còn Đồng Kim cao gần 1,9 mét, người ta cũng có nắm đấm dài hơn.
Chỉ cần vung tay ra là cho con gà mờ kia bay ra ngoài. Cánh tay của con gà mờ kia ngắn, nếu có ra đòn cũng sẽ không đến gần Đồng Kim được.
Cuộc khiêu chiến này vốn không thể trì hoãn lại được. Tên Tháp gia của bộ lạc này không có văn hóa lại còn kiêu ngạo.
Bình thường trong bộ lạc, anh làm tù trưởng thì kiêu ngạo tí cho ra dáng tù trưởng. Còn ở đây chẳng là cái đếch gì.
Hắn ta đúng là ngốc, nghĩ gặp may, hạ được Củng Mã là đệ nhất thiên hạ rồi sao, lại còn tự mình đặt những 20 triệu đô nữa.
Xem ra, bộ lạc này đúng là có nhiều tiền.
Bạch Đức đang đánh giá trong phòng, nhưng Diệp Phàm có mắt ưng, trong phòng có động tĩnh gì hắn ta đều nghe được hết, nên rất tức giận.
- Cậu thấy có nên ký với Đồng Kim không? Tôi đã quan sát anh ta lâu rồi. Tuy anh ta đánh không nhiều.
Nhưng cơ bản mỗi lần đánh đều thắng. Nhưng mỗi lần như thế cứ như là khó khăn lắm mới thắng.
Tôi đang nghi ngờ “Đồng Kim” kia đang có năng lực gì đó mà chưa được thể hiện ra. Một khi gặp được cường địch thì sẽ là giả heo ăn thịt hổ rồi.
Hồ Tuấn Thuyên đạp đạp chân lên ngực cô gái người Nga xinh đẹp kia, có thể là đạp chân rất nặng.
Cô kia đau đến mức như sắp ứa nước mắt ra, nhưng cũng không dám hé răng. Đương nhiên Hồ Tuấn Thuyên bỏ ra một đống tiền lớn để bao cô ta thì sao mà dám lên tiếng.
Chỉ ra khỏi phòng này, tiền boa của Hồ Tuấn Thuyên chắc chắn không dưới 2 triệu đô. Nếu cộng thêm cả năng lực giỏi, phục vụ tốt thì có thể thu nhập phải đến 4 triệu đô.