Mục lục
[Dịch] Quan Thuật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh là Tháp Bố Tư Lý Mã?

Tên người Nga hỏi.

Đúng vậy, anh thật giống như người nước Nga?

Diệp Phàm hỏi.

ừ, anh gọi tôi là Á Lạc Phi là được.

Người nọ gật gật đầu, bỏ cái chụp che trên đầu ra. Đoán chừng là đã đội lâu rồi, thêm có nước ướt đến mức khó chịu.

Diệp Phàm phát hiện, chóp mũi tên kia màu đỏ giống như là miệng chim bị cắt cũng hiện ra có điểm quái dị.

Tuy nhiên, Diệp Phàm tin tưởng, người này hoàn toàn đã trải qua hóa trang hoặc đã giải phẫu thấm mỹ. Đây không phải là tướng mạo sẵn có của anh ta.

Tổ đặc công các quốc gia đều có thay đối một chút khuôn mặt để giữ bí mật. Giống như Tổ đặc nhiệm A là dùng cách tiêm vào.

Nghe nói Nga có một loại phẫu thuật sau khi di chuyển khuôn mặt có thể tạm thời thay đổi, tuy nhiên, hiệu quả không tốt bằng cách dùng thuốc của Tổ đặc nhiệm A.

Anh gọi tôi là Đế Thiết là được.

Một tên khác cũng bỏ cái chụp mặt xuống rồi nói.

Địa Thiết?

Diệp Phàm thì thầm một câu, thiếu chút nữa cười thành tiếng.

Không phải là Địa trong từ thổ địa, mà là Đế trong từ Thượng Đế ý.

Đám người Anh vừa nghe thấy biết ngay là Diệp Phàm đã hiểu lầm, vội vàng giải thích ngay.

Sao các anh không phá lên trên hoặc phá bốn phía mà lại đâm ngược xuống dưới. Hiện tại tất cả phía dưới đều là nước.

Diệp Phàm lo lắng, hỏi.

Gian phòng kia rất kỳ quái, vách khoang cả bốn phía rất dày, mở không ra được. Mà ở phía trên cũng không khác là mấy.

Tôi đoán rằng, thuyền này của chúng ta chắc là chìm mất rồi. Không cần nói thì tình trạng ở bên trên phỏng chừng cũng không khác biệt mấy.

Phòng kín thế này phỏng chừng chi còn một chút không khí. Cứ tiếp tục thế này cũng không giữ được bao lâu.

Á Lạc Phi có chút ủ rũ nói.

Thuyền lớn như vậy, chắc chắn có bình dường khí. Trừ khi tim được chúng thì chúng ta mới có hy vọng sống sót.

Hơn nữa, tôi cảm giác trên người bây giờ áp lực càng lúc càng lớn. Nếu thuyền vẫn còn tiếp tục chìm xuống, phải chùn xuống mấy nghìn mét.

Ví dụ như đã chìm sâu xuống bảy tám cây số phỏng chừng thuyền này cũng không chịu nổi thủy áp mà sụp. Đến lúc đó, chúng ta đều sẽ trở thành miếng bánh thịt.

Đế Thiết nói.

ừ, vấn đề này tương đối lớn. Đến lúc đó mặc dù là có thể tìm thấy bình dường khí chúng ta cũng không chịu nổi thủy áp lớn như vậy, chắc chắn sẽ thành một đống thịt thôi.

Diệp Phàm gật gật đầu, mắt mở to nhìn bốn phía, tìm kiếm một cơ hội để sống.

Nơi này không thể ở lại được, chúng là phải nhanh chóng lên trên mới được.

Đế Thiết nói.

Ba người thoáng nhìn nhau, cảm thấy rất có lý. Vi thế, hợp lực cùng đánh lên trên. Không lâu sau, đỉnh khoang thuyền dày đặc cũng đã bị ba đại cao thủ hợp lực phá thành một cái hố.

Ngó mặt lên trên lần này có chút thở phào nhẹ nhõm, bởi vì khoang bên trên này là một sân huấn luyện.

vốn chuẩn bị để các nhóm quyền thủ tập luyện đấy, cho nên, không gian rất lớn. Lúc này phát hiện chỗ bên cạnh bị ép vỡ ra, nước đang từ từ chui vào rồi. Nhưng vẫn là nơi khá hoàn hảo để ở lại.

Ba người khấn trương tìm vật gì để tạm thời lấp, bịt, chắn cái khe, sau đó thở dốc một

hơi.

Không khí chỗ này có thể giúp chúng ta sống thêm được mấy giờ, cần phải tìm dược bình dường khí. Bằng không, tất cả mọi người đều được gặp Thượng Đế đấy.

Diệp Phàm nói.

Đúng rồi, ở đây có bản đồ thuyền.

Đế Thiết vỗ đầu một cái mới nhớ tới, vừa rồi cuống lên nên quên hết.

Anh ta lập tức bỏ ra trong ba lô một tấm bản đồ không thấm nước, ba người cùng chụm đầu vào nghiên cứu.

Ngày 1 tháng 10 ngày lễ quốc khánh nghĩ.

Nhưng thủ trướng Tổ đặc nhiêm A Cung Khai Hà tâm trạng tương đối không tốt, ông ta cùng Lý Khiếu Phong, Tây Môn Đông Hồng ba người mới từ phòng bệnh ở tống viện quân y của Xa Thiên cùng với Lang Phá Thiên đi ra ngoài, vào trong một phòng hội nghị ngồi nói chuyện.

Đã ba tháng rồi mà Xa Thiên vẫn hôn mê bất tỉnh. Nếu thật sự không thể tình dậy, phỏng chừng cả đời này sẽ như thế này rồi.

Tây Môn Đông Hồng thở dài.

- Ôi

Lý Khiếu Phong thở dài, vẻ mặt thống khổ, nói,

vẫn không thể tìm thấy Xa Nhất Đao, Xa Thiên lại bị như vậy.

Tuy rằng tinh trạng khôi phục của Lang Phá Thiên cũng không tệ cho lắm, nhưng nội công đã không còn nữa. Các chuyên gia đã nghiên cứu, nói là cho dù có thể bình phục hoàn toàn, phỏng chừng võ công sẽ không giữ được. Nhiều nhất nội công chi còn lại đến nhị tam đẳng thôi. Chúng ta sẽ mất đi nhiều cao thủ. Quan trọng nhất là Diệp Phàm đã mất tích gần ba tháng rồi.. E rằng

Lý Khiếu Phong nói đến đây nghẹn lại không nói nổi nữa.

Chúng ta cũng không muốn thừa nhận điều này, nhưng sự thật lại luôn tàn khốc như vậy đó. Đến bây giờ chúng ta vẫn gạt người nhà của hắn.

Giọng Cung Khai Hà tương đối khàn khàn, người cũng gầy sọp đi, liếc mắt nhìn Lý Khiếu Phong một cái, giống như đang hạ quyết tâm nói,

Lão Lý, chúng ta phải đối mặt với thực tế. Chuyện này kéo dài cũng không tốt chút nào mà.

Chờ một chút xem thế nào?

Không thể tưởng được Lý Khiếu Phong lại cầu xin, đây là điều rất hiếm thấy, nói,

Tôi tín tưởng hắn không thể đi đễ dàng như vậy được, hắn là con át chủ bài của

chúng ta.

Lão Lý, đối mặt với sự thật đi. Theo tin tình báo mới nhất, lúc Mã Lệ Châu bị chìm xuống đáy biển trong thuyền có bảy tám cao thủ ở trong đó.

Tàu chìm sâu đến năm sáu cây số dưới đáy biển. Tàu ngầm tốt nhất của chúng ta cũng

không xuống được độ sâu như vậy.

Đối với việc này, các quốc gia cũng chịu thua. Trên báo chí nói là vì ở vùng tam giác Bermuda xuất hiện vòng xoáy kỳ lạ đã khiến cho tàu Mã Lệ Châu chìm vào trong đáy biển.

Việc này chi là thủ thuật để che mắt thôi. Mà trong đám người đấy khẳng định không có Diệp Phàm. Nghe nói, lúc đứng cách đó không xa những người ở trên thuyền nghe được tiếng nổ rất lớn.

Người ở ngoài nói là du thuyền tự nổ. Tuy nhiên, chúng ta đều rõ ràng. Đây nhất định là do Hải Lang làm.

Vẻ mặt Tây Môn Đông Hồng tức giận nói.

Loại chó! Chắc chắn là bọn họ dùng ngư lôi hoặc đạn đạo dưới biển. Mục tiêu của bọn chúng chính là con át chủ bài Thần Chết của chúng ta.

Nghe bọn họ nói Dạ Đương chạy đến rồi, cho nên liền dùng thủ đoạn đặc biệt này. Mục tiêu lớn nhất của bọn họ là chúng ta.

Lý Khiếu Phong tức giận đến đập một cái rất mạnh xuống dưới bàn, khiến chiếc bàn tạo thành một lỗ thủng. Cung Khai Hà nhìn thoáng qua cũng không nói gì.

Lại là Dạ Đương, chẳng lẽ bọn họ sớm biết được thân phận của Diệp Phàm hay

sao?

Lúc này, Đới Thành từ bên ngoài tiến vào, thuận miệng hỏi.

Chắc không phải là biết trước đâu, nếu biết trước không chờ đến tận lúc này mới

ra tay.

Hẳn là lúc Diệp Phàm dự tiệc để cứu Xa Nhất Đao mới bị lộ ra. Tuy nhiên, tôi nghĩ mãi vẫn không ra, tại sao Dạ Đương lại có thể là Kiều Nhuế Vô Khinh.

Ban đầu khi Diệp Phàm bị lão già Không Trạch Bản Tú tấn công là lúc Kiều Nhuế Vô Khinh đứng cách Diệp Phàm không xa.

Mà khi Dạ Đương xuất hiện, là người áo đen, hơn nữa còn đánh nhau với Không Trạch Bản Tú hai chiêu, lúc đó là lực ngang nhau.

Ngay cả thực lực của Hải Lang cũng không có khả năng bồi dường đồng thời một lúc được hai bán tiên thiên cường. Việc này thật đúng là huyền ảo khó có thể suy xét được.

Hay là có hai Dạ Đương phải không, tuy nhiên, làm sao có thể đồng thời tìm được hai cao thủ như vậy?

Tây Môn Đông Hồng cũng mờ mịt khó hiểu.

Bên trong việc này nhất định là có vấn đề, có chút không rõ ràng. Nếu Kiều Nhuế Vô Kinh là Dạ Đương.

Vậy người áo đen lúc đó ở đây là ai? Nếu nói Hải Lang có hai bán tiên thiên cường, tôi cảm thấy là không có khả năng.

Nhưng sức mạnh của người mặc áo đen cùng với Không Trạch bản Tú vốn là như nhau, hiển nhiên chính là Bán Tiên Thiên cường nhân.

Việc này phải giải thích như thế nào?

Đới Thành nhíu mày nói.

Nếu như Kiều Nhuế Vô Khinh nói dối, cô ta không phải là Dạ Đương, nhưng nhìn qua dường như là không có thể.

Bởi vì, bản lĩnh của Kiều Nhuế Vô Khinh chính là bán tiên thiên cảnh giới. So với Diệp Phàm còn lợi hại hơn rất nhiều.

Lúc ấy vì cứu Xa Nhất Đao, đã khiến Ngô Đại Thuận mà chúng ta ấn giấu mười mấy năm bị chết rất thảm.

Cũng chính bởi vì tài năng của Diệp Phàm mới khiến cho Vương Nhân Bàng cõng được Xa Nhất Đao đi ra. Nhưng tôi vẫn không hiểu, chẳng là Dạ Đương có cảm giác.

Hơn nữa, Dạ Đương là cao thủ, lại là phụ nữ. Làm sao có thể thân mật cùng Diệp Phàm rồi lại làm như thế.

Nói chung cao thủ đều rất trong sạch cao thượng, tuy nói người của nước Mỹ cởi mở. Nhưng tôi tín tưởng cao thủ Dạ Đương cũng không phải là loại người đấy.

Tây Môn Đông Hồng nói.

Bí mật này nhất định phải có lời giải, tuy nhiên, nhiệm vụ cấp bách hiện nay vẫn là sắp xếp lại Tổ đặc nhiệm A. Vi ngay lập tức chúng ta đã mất đi ba vị Đại tướng.

Tuy nói không tính đồng chí Xa Thiên, chúng ta vốn lấy nhiệm vụ của Diệp Phàm sắp xếp cho Xa Thiên.

Trên thực tế Xa Thiên chính là nhân viên ngoài biên chế mà chúng ta không cần trả tiền. Bộ dạng Lang Phá Thiên như vậy rồi, đoàn cảnh vệ bên kia dù sao cũng phải sắp xếp lại nhân sự.

Tuy nói bản lĩnh đồng chí Thiên Thông cao hơn so với Lang Phá Thiên, nhưng tính

tinh người này tự do đã quen. Mới có thay thế hơn hai tháng đã suốt ngày kêu không chịu

Hơn nữa còn nói là nhìn thấy Diệp Phàm. Nói là nếu sau quốc khánh mà chúng ta không sắp xếp người lại cậu ta sẽ mặc kệ.

Đới Thành nói.

Vô lý, nói gì vậy? Đội viên Tổ đặc nhiệm A nói những lời như thế này sao?

Nhiệm vụ của đoàn Cảnh vệ trung ương là quan trọng.

Bảo vệ toàn bộ mọi lãnh đạo quốc gia là trọng trách trên người bọn họ. Việc này đối với chúng ta là một nhiệm rất nặng nề.

Tôi nghĩ trong việc này đồng chí Thiên Thông cũng nói có phần hơi quá. Nếu có thể sẽ tổ chức một cuộc họp thảo luận về vấn đề của cậu ta.

Không trừng trị thích đáng thì heo mẹ cũng leo lên cây rồi.

Vẻ mặt Tây Môn Đông Hồng nghiêm túc hừ nói.

Trị, trị cái rắm ý.

Đới Thành không kìm nổi chửi lời thô tục.

Đồng chí Đới Thành, sao cậu có thể nói chuyện với tướng quân như vây, cậu còn biết suy nghĩ không?

Vẻ mặt Tây Môn Đông Hồng nghiêm túc phê bình Đới Thành.

Những lời tôi nói là những lời nói thật, đúng là trị cái rắm ý!

Đới Thành hừ lạnh một tiếng, mắt hai người nhìn nhau chằm chằm không nói một lời và sẽ ở trong phòng hội nghị bí mật của tống viện quân y đánh giá.

Thôi vậy, đồng chí Đông Hồng, chắc cậu cũng không hiểu rõ cho lắm thân phận của Thiên Thông.

Cung Khai Hà khoát tay áo để giản hòa.

Chẳng lẽ anh ta không phải là người của Tổ đặc nhiệm A chúng ta hay sao?

Tây Môn Đông Hồng thở phì phì hừ nói.

Chỉ có thể coi là đúng một nửa, hơn nữa, anh ta chi có thân phận của khách khanh. Anh ta vốn không phải là đội viên chính thức của Tố đặc nhiệm A.

Còn nguyên nhân đó là một bí mật, tôi không thể nói cho mọi người biết được. Nhưng

tôi chi có thể nói cho anh biết, anh ta là vệ sĩ số 1 bên cạnh thủ trướng.

Với nhiệm vụ của anh ta. Tôi có muốn sắp xếp nhiệm vụ gì đều phải thương lượng

trước mà không thể ra lệnh được.

Cậu hiểu chưa đồng chí Đông Hồng? Hơn nữa, còn một điều tôi phải nhắc nhở cậu. Độ trung thành của đồng chí Thiên Thông đối với nước cộng hòa là chân thật đáng tin.

Tuy nói người này có nhiều tật xấu, nhưng cũng không ảnh hưởng đến toàn cục. Thái độ của chúng ta với anh ta phải khoan dung không được hà khắc, nhất định phải đối đãi

với anh ta theo tiêu chuẩn của đội viên Tổ đặc nhiệm A.

Cho nên, cho dù cậu nhìn thấy cậu ta ở đâu đừng tỏ ra mình là lãnh đạo. Người này dầu muối không tiến, nếu làm anh ta tức khí bỏ đi ai sẽ bảo vệ nhân vật số 1.

Đặc biệt chúng ta đang ở thời điểm khó khăn nhất, thời điểm này chúng ta rất cần người. Hơn nữa, đồng chí Thiên Thông đã có kinh nghiệm bảo vệ, kinh nghiệm bảo vệ cậu hiểu không?

Vẻ mặt Cung Khai hà nghiêm túc nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK